*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mưa nhỏ mãi vẫn chưa dứt, tí ta tí tách rơi trên mặt đất, ướt đẫm mặt người.
Phó Duy Diễn ngoài miệng kháng nghị, tay lại chống ở hai bên người Dương Quýnh, ra vẻ nhà bao việc mà vẫn ung dung chờ Dương Quýnh chủ động.
Dương Quýnh làm sao có thể nhìn mà không hiểu, trong lòng cười hắn hẹp hòi, cũng không mắc lừa, đưa mắt nhìn đằng sau lưng hắn, nói: "Có người đến."
Phó Duy Diễn theo bản năng quay đầu lại nhìn, lối vào bãi đậu xe vắng tanh, làm gì có bóng người nào. Hắn lại quay đầu, bên này Dương Quýnh cũng đã khẽ khàng lách nhẹ người ra.
Hắn câu cá thất bại, sờ sờ cái mũi, đành phải một lần nữa đi đậu xe cho xong, sau đó hai người mang theo đồ, một trước một sau đi đến gian phòng.
Phó Duy Diễn xách bọc đồ lớn của hắn, cũng tiếp lấy túi của Dương Quýnh mà khoác lên vai, cơ mà kể từ sau khi Dương Quýnh chịu nói chuyện với hắn, hắn bắt đầu không yên tĩnh, vừa đi ở phía trước vừa bô bô cái miệng, lảm nhà lảm nhảm Dương Quýnh đối xử với hắn không tốt.
Dương Quýnh không nén được oán giận: "Phải đấy, em đối xử với anh không tốt chút nào, anh mau chóng tìm người nào khác đối tốt với anh đi."
Phó Duy Diễn lại nói: "Thấy chưa, em lại thiếu kiên nhẫn, mới nói hai câu đã như vậy rồi. Em toàn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hon/2250098/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.