Dương Quýnh gần như tưởng là chính mình bị hoa mắt, cậu thoáng sửng sốt, thầm nghĩ Phó Duy Diễn không phải là đang có ca trực hay sao? Làm gì có mặt ở nơi này? Là chính mình nhận lầm người hay là trùng hợp, đúng không nhỉ? Cứ cho là nhận lầm Phó Duy Diễn đi, mà sao đến cả người đi bên cạnh kia trông dáng dấp cũng giống như là đồng nghiệp của hắn?
Đám người Từ Chí ngồi kia bàn bạc một chốc nữa đi đâu chơi, hôm nay tương đối nhiều người ra mặt tụ tập, cả đám sôi nổi kiến nghị cùng nhau đi ăn cơm, ăn cơm xong lên tầng cao nhất hát karaoke, hơn nữa chỗ karaoke còn ở sát bên cạnh rạp chiếu phim, những người có đôi có cặp muốn hẹn hò xem phim cũng được, dù sao nhiều người như thế này thu xếp kiểu gì cũng đều náo nhiệt.
Dương Quýnh thẫn thờ ngồi tại chỗ nghe câu được câu mất, người khác hỏi đến ý kiến của cậu, cậu cũng chỉ ậm ừ vài tiếng tán đồng.
Từ Chí ngồi đối diện cậu, thấy thế còn búng tay cái tách trước mặt cậu, cất tiếng hỏi: "Bằng không chốc nữa mình cơm nước xong xuôi rồi đi xem phim?"
"Đợi một lát, " Dương Quýnh lại lấy điện thoại ra nói: "Tôi trước tiên phải gọi điện thoại." Trong lòng cậu buồn bực nửa ngày, thực sự không nhịn được, dứt khoát bấm số gọi tới cho Phó Duy Diễn.
Ai ngờ Phó Duy Diễn nhanh chóng bắt máy, còn vô cùng phấn chấn mà alo một tiếng.
Dương Quýnh hỏi hắn: "... Anh đang ở đâu vậy?" Cậu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hon/2250070/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.