Mấy ngày nay Phó Duy Diễn bị giày vò đến thê thảm, trong phòng ngủ xuất hiện rất nhiều côn trùng nhỏ, bay tới bay lui. Tuy vậy phun thuốc thì hắn không dám, cũng không biết rốt cuộc là bị bệnh gì dùng thuốc gì, chỉ có thể mở cửa sổ xua đuổi bọn chúng ra ngoài. Tôn Mục ghé qua phụ hắn một tay đuổi sâu bọ, đuổi một hồi lại cảm thấy có chút ngu xuẩn, lên tiếng kiến nghị: "Phun thuốc đi chứ, mấy cái thứ gì thế này, ấy đậu má!"
Gã nhất thời không quan sát, vội vàng lau đi vệt màu trắng dính nhơm nhớp trên tay, quả thực buồn nôn muốn chết. Tôn Mục chưa bao giờ khoái tiếp xúc với ba cái thứ hoa cỏ này, vừa nhìn sang mấy chậu khác lại thấy lá cây hoặc là co quắp lại, hoặc là dày đặc đốm trắng, càng cảm thấy đau đầu dữ dội.
Phó Duy Diễn so với gã còn đau đầu hơn. Hắn vốn dĩ đã sợ côn trùng nhỏ, luôn cảm thấy chúng nó sẽ cắn hắn, lúc Dương Quýnh còn ở đây rõ ràng chẳng làm sao, cậu vừa đi một cái là bọn yêu ma quỷ quái này từ đâu lũ lượt tràn ra. Phó Duy Diễn ban đầu không coi là chuyện gì to tát, còn học theo Dương Quýnh hòa tan mấy gói thuốc vào nước rồi xịt khắp nơi, ai dè phun xong côn trùng không chết, hoa lại chết mất rồi.
Dương Quýnh nói còn hai ngày nữa sẽ trở lại, người xung quanh hắn không một ai hiểu mấy thứ này, hắn cũng không tra cứu được, dứt khoát mua mấy chậu trông na ná thay thế vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hon/2250056/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.