"Sớm thế, chào buổi sáng." Phương Nghiên khẽ nuốt nước miếng ực một tiếng, thật cẩn thận đáp, nhưng tầm mắt lại bị khuôn ngực bóng loáng bị lộ ra từ cổ áo ngủ của Lâm Tiêu hấp dẫn.
Yêu nghiệt này...
Phương Nghiên thầm ca thán trong lòng. Có điều đúng thật là không nhìn ra, dáng vóc của tên Lâm Tiêu này lại tốt đến thế.
Điển hình của kiểu mặc quần áo nhìn gầy, nhưng cởi quần áo ra lại đầy thịt.
Lâm Tiêu đương nhiên sẽ không biết trong lòng Phương Nghiên đang suy nghĩ cái gì, nghe Phương Nghiên chào buổi sáng xong liền hừ lạnh một tiếng, sau đó rời khỏi giường.
Anh ta không thèm so đo những chuyện nhỏ nhặt đó với Phương Nghiên, nhưng tuyệt đối sẽ không ngủ với y lần nữa, nếu không anh ta sẽ viết ngược tên của mình.
Đương nhiên Lâm Tiêu sẽ không ngờ bây giờ mình còn nghĩ như vậy nhưng không bao lâu sau lại nói: Thật thơm.
Mặc dù năm đó Lâm Tiêu gần như đã cắt đứt quan hệ với Lâm gia vì cha Lâm, nhưng anh ta cũng là đại thiếu gia được "nuông chiều" từ nhỏ. Nhà mẹ đẻ cũng là một đại gia tộc trong Hải Lam Tinh, sau khi mẹ Lâm Tiêu bị bệnh chết, cậu của anh ta đã đưa anh ta về nuôi. Chỉ là anh ta nhất quyết muốn ra ngoài ở một mình, sợ làm mợ nghĩ rằng anh ta về đây để thanh quyền thừa kế với nhóm anh em họ. Dù sao ông ngoại của anh ta cực kỳ yêu thương đứa con gái duy nhất của mình là mẹ anh ta nên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hon-tieu-thu-ngan-nhi-thang/3580833/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.