Thẩm An được cô giáo Tần bảo vệ ở trong ngực, trừng mắt nhìn chằm chằm vào Omega nam đang mắng chửi kia, cho dù quanh hốc mắt đã tràn đầy nước mắt nhưng vẫn cố nén không cho mình rơi lệ.
1
Hơn nữa trên khuôn mặt non nớt của Thẩm An có thể thấy rõ cậu nhóc đang rất tức giận.
"Cô Tần, tôi tới rồi." Thẩm Thư đứng ở cửa, lên tiếng cắt ngang.
"Ba ba!" Thẩm An thoát khỏi lòng ngực cô giáo Tần, sau đó nhanh chóng lao về phía Thẩm Thư.
Khoảnh khắc nhìn thấy Thẩm Thư kia, giọt nước mắt mà Thẩm An cố kìm nén cuối cùng cũng không kìm được mà rơi xuống, nhưng cậu nhóc chỉ rơi lệ chứ không hề khóc thành tiếng.
Không phải nhóc không muốn khóc, nhưng nhóc không thể khóc, nhóc phải kiên cường lên.
Omega nam vừa nhìn thấy Thẩm Thư đã tới lập tức lao vào mắng càng thêm lợi hại: "Đây là con trai mà cậu dạy đây à?! Vừa nhìn liền biết loại không có giáo dưỡng như thế này thì có thể dạy ra được thứ gì tốt! Cư nhiên dám động thủ đánh con trai của tôi!"
"Chú mới không có giáo dưỡng! Chú dựa vào cái gì mà mắng ba ba của con?!"
Từ nãy đến giờ Thẩm An đều chưa hề lên tiếng phản bác khi đối phương mắng mình, nhưng ba mình vừa tới người này đã lập tức mắng ba ba làm Thẩm An không chịu được nữa, quay đầu lại dùng sức hét lớn một câu về phía Omega nam mập mạp kia.
Mắng nhóc thì được, nhưng không được mắng ba ba của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hon-tieu-thu-ngan-nhi-thang/3580755/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.