“Đại tiểu thư.” Thạch Mật đeo gọng kính đen, ôm giấy tờ, lễ phép chào cô.
“Bây giờ tôi là nhân viên của công ty, gọi tên tôi là được.”
Trong lúc vô tình Trì Tiểu Úc nghiêng mắt nhìn đống tư liệu trong tay cô ta, hóa ra là bảng báo cáo tài vụ của Cẩm Tú.
“Tổng giám đốc muốn tôi mang tài liệu này vào cho ngài ấy.” Thạch Mật chủ động nói.
“Để tôi mang vào cho.” Trì Tiểu Úc nhận lấy đống tài liệu, đẩy cửa đi vào.
Đi vào đã thấy cái mặt lạnh của Thẩm Hải Quyền. Trì Tiểu Úc đem giấy tờ để lên trên bàn làm việc, đi thẳng vào vấn đề: “Tìm tôi có chuyện gì không?”
“Người nam nhân tối hôm qua là ai?” Thẩm Hải Quyền lạnh giọng hỏi, nếp nhăn giữa lông mày nhíu chặt.
Trì Tiểu Úc nhún vai cười khẽ, “Ông nếu muốn nói về chuyệnnày, tôi xin phép đi trước.”
Vừa nói xong, xoay người muốn rời đi.
“Ngươi đứng lại cho ta!!!” Thẩm Hải Quyền rống giận, vỗ lên bàn một cái, đứng lên chỉ trích cô: “Đây chính là thái độ mà ngươi nên có khi nói chuyện với ta sao?”
“Tôi tưởng rằng ông đã sớm thích nghi được rồi chứ.”Trì Tiểu Úc cười khẽ một tiếng, sau đó dừng cười, lạnh nhạt nhìn ông ta: “Ông lớn tuổi rồi, nên biết kiềm chế cơn giận của mình, vạn nhất cứ như vậy mà chết, cái danh làm cha tức chết này tôi không gánh nổi đâu.”
“Ngươi cũng biết ta đã lớn tuổi rồi sao?” Không biết lời nói nào của Trì Tiểu Úc làm Thẩm Hải Quyền xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hon-ong-xa-moi-rat-xao-quyet/2581961/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.