Nguyên Khải: “Vì sao đánh bạn ấy?”
Cậu bé: “Bạn ấy xé sách bài tập của em!”
Nguyên Khải: “Ồ? Vì sao xé sách bài tập của bạn ấy?”
Cô bé, khóc sướt mướt: “Cậu ấy mắng em là lợn!”
Nguyên Khải: “Ồ? Vì sao mắng bạn ấy?”
Cậu bé: “Bạn ấy mắng em là gấu!”
Nguyên Khải: “...”
Buổi tối, trong nhà, Nguyên Khải: “Gấu!”
Hướng Hải vui vẻ đáp lại: “Dạ.”
Nguyên Khải: “Có phải em đặc biệt muốn mắng anh không?”
Hướng Hải buồn bực: “Không có, vì sao phải mắng anh?”
Nguyên Khải: “Lợn! Bởi vì anh mắng em.”
Hướng Hải: “Anh mắng em cái gì?”
Nguyên Khải: “...”
=================================
Lương Đình Xuyên mở cửa, thấy Mạch Đào đứng ở cửa, trong ánh mắt đều là tơ máu, râu ria đầy mặt.
Lương Đình Xuyên nhíu mày, “Có bệnh hả? 1h đêm không ngủ, muốn đi ăn cướp à?”
Mạch Đào lắc trái lắc phải đi vào, vẹo người ngã trên sô pha nhà người khác, “Tôi muốn dọn đi, không ở trên lầu nữa.”
Lương Đình Xuyên không có động tác: “Nói xong có thể cút.”
Mạch Đào không động, “Thành Thực đâu?”
Lương Đình Xuyên: “Lời vô ích! Đương nhiên là ngủ.”
Mạch Đào bất mãn: “Này, anh em một hồi, sao không quan tâm tôi một chút nào vậy?”
“Nhỏ giọng chút!” Lương Đình Xuyên rùng mình: “Sao tôi cảm thấy tràng diện này quen mắt như vậy? Vài năm trước lúc anh ly hôn cũng là thế này. Anh tìm được Hoàng Cửu Cửu chưa?”
Mạch Đào tự giễu cười cười: “Ừ, tìm được, lại làm hỏng, tôi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hoa-thanh-nan-yeu-thanh-hoa/1983872/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.