Học sinh tiểu học A: “Thầy Nguyên, em lớn lên muốn gả cho thầy.”
Nguyên Khải, mỉm cười: “Được.”
Học sinh tiểu học B: “Thầy Nguyên, em cũng muốn gả cho thầy.”
Học sinh tiểu học CDEFG, mỗi người một miệng: “Em cũng muốn gả cho thầy! Em cũng muốn gả cho thầy...”
Nguyên Khải, nhẫn nại mỉm cười: “Được được được...”
Học sinh tiểu học H, đột phá vòng vây, một tiếng kinh người: “Thầy Nguyên, em lớn lên muốn cưới thầy!”
Không khí ngừng lại nửa giây, học sinh tiểu học IJKLMN... phía sau tiếp phía trước: “Em cũng muốn cưới thầy! Em cũng muốn cưới thầy! Em cũng muốn...”
Nguyên Khải: 〒_〒... Thật muốn đánh người...
=========================
Nguyên Khải dắt chó săn của cậu vào bệnh viện gỡ thạch cao, vẫn có chút lo lắng, lúc lúc lại hỏi bác sĩ có thể có di chứng gì không, cuối cùng bác sĩ không nhịn được, mắt trợn trắng, “Tôi nói thanh niên như cậu sao lại giống đàn bà lảm ba lẻm bẻm như vậy?”
Đàn bà? Gân xanh trên trán Nguyên Khải nảy lên, đang muốn phát tác, may mà Hướng Hải nhìn mặt đoán ý, lập tức túm cậu nhanh chân bỏ chạy.
Mẹ Nguyên chuyện tốt sắp tới, tâm tình sung sướng, buổi tối làm một bàn thức ăn phong phú, đều là thứ gấu chó thích ăn. Nguyên Khải mắt thấy gấu chó ăn như hổ đói, nhất thời không thấy thèm ăn, không yên lòng từ trong canh gắp một cái đùi gà.
Mẹ Nguyên lấy đũa đánh chát lên tay cậu, tức giận: “Món gà hầm điền thất này là làm cho Hướng Hải, người ta vừa gỡ thạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hoa-thanh-nan-yeu-thanh-hoa/1983867/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.