Trong thang máy, Thành Thực, nhìn chằm chằm Mạch Đào, mặt không biểu cảm.
Lương Đình Xuyên, nhìn chằm chằm Mạch Đào, mặt không biểu cảm.
Mạch Đào, vỗ vỗ đầu Thành Thực, “Nhóc con, tan học rồi?”
Thành Thực, cắn môi, mặt không biểu cảm.
loading...
Lương Đình Xuyên, tiếp tục mặt không biểu cảm.
Mạch Đào buồn bực, “Hai người làm sao vậy?”
Thành Thực: “Phụt!”
Lương Đình Xuyên liếc xéo, Thành Thực lập tức thu liễm, khuôn mặt cứng ngắc.
Mạch Đào chẳng hiểu ra sao: “Các cậu rốt cuộc làm sao vậy?”
Thang máy tới tầng 9, Thành Thực chạy vội ra ngoài, vừa cười vừa chạy: “Ha ha ha ha... McDull không đi tiểu được...”
Lương Đình Xuyên mỉm cười với Mạch Đào, “Nhớ uống nhiều nước.”
Mạch Đào: “...”
Trong nhà, Hoàng Cửu Cửu: “Anh làm gì anh làm gì hả, lại phát thần kinh gì chứ? Tôi cái gì cũng không nói! Chết tiệt Lương Đình Xuyên đã nói là đừng kể cho người khác mà... Tôi sai rồi, anh đừng như vậy, ai nha, đừng...”
Chim sáo đá, hăng hái bừng bừng: “Cát — thật dâm tà...”
===============================
“Ô ô ô... Đừng động em! Để em chết đói luôn đi!” Thành Thực ghé vào trên giường, khóc gần như tắt thở, “Bọn họ cùng nhau lừa em... Ưm, chết tiệt thầy Thôi chỉ cho em 2 vé vào vườn bách thú, a... Em muốn đi Đôn Hoàng chơi... Ô ô ô ô...”
Lương Đình Xuyên khóe miệng đã cười rút gân, vừa vỗ lưng Thành Thực vừa an ủi: “Được rồi đừng khóc, nghỉ hè sang năm anh mang em đi chơi được không?” Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hoa-thanh-nan-yeu-thanh-hoa/1983821/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.