Vù vù vù vù vù
Ế? Tiếng gì vậy?
Hoàng Cửu Cửu, ngẩng đầu quan sát.
Điểm đen kia là gì vậy?
Hoàng Cửu Cửu, đỡ kính mắt, tỉ mỉ...
Bốp...
Thành Thực: “Đình Đình, yo-yo của em từ trên sân thượng rơi xuống rồi.”
Lương Đình Xuyên: “Tự xuống dưới nhặt.”
Thành Thực: “Ô ô, cao như thế, khẳng định vỡ rồi...”
Lương Đình Xuyên: “Thật tốt quá.”
Thành Thực: “Em đi mua cái khác nhé?”
Lương Đình Xuyên: “Nằm mơ!”
Mạch Đào: “Trời! Bảo bối nhi, trán của cậu sao rách da rồi?”
Hoàng Cửu Cửu, bất đắc dĩ: “Không biết yo-yo của nhà ai rơi xuống, vừa vặn bị đập tới...”
Mạch Đào, tức giận: “Oa đệt! Nhà ai hả? Cậu có thấy nhà ai không? Tôi lên đó chất vấn! Để tôi tóm được thì...”
Hoàng Cửu Cửu, tính tình tốt: “Quên đi quên đi, nhất định là trẻ con, sao phải tính toán như thế...”
Mạch Đào, yêu thương: “Thật đáng thương, bảo bối nhi, đến, tôi bôi chút thuốc cho cậu.”
Hoàng Cửu Cửu: “Ừ, làm phiền... A đau đau đau — nhẹ chút — ”
Hôm sau, trong thang máy, Lương Đình Xuyên: “Ế, Hoàng Cửu Cửu, trán bị sao vậy?”
Hoàng Cửu Cửu: “Ngày hôm qua lúc tan tầm đi ở dưới lầu, bị một cái yo-yo đập tới, cũng không biết là con nhà ai nữa...”
Lương Đình Xuyên: “...”
Đêm đó, trong nhà, Lương Đình Xuyên tâm tình vui vẻ: “Ngoan, đi, anh đưa em đi mua yo-yo khác.” (Vũ: bệnh thù dai lại tái phát!!)
Thành Thực, nhiệt liệt hoan hô: “Đình Đình! Em yêu anh ~~
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hoa-thanh-nan-yeu-thanh-hoa/1983804/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.