Trước đài thu ngân siêu thị, Thành Thực: “Ha ha, bác sĩ Hoàng, xin chào ~~ ”
Hoàng Cửu Cửu, cảnh giác: “Cậu muốn làm gì?”
Thành Thực, tủi thân: “Chào hỏi anh thôi mà ~~ ”
Hoàng Cửu Cửu, thở ra một hơi, “Ừ, xin chào, xuống mua đồ à?”
Thành Thực, cao hứng bừng bừng: “Đúng vậy!” Lấy một hộp chocolate lớn, “Bác sĩ Hoàng, loại chocolate nhân rượu này ăn ngon lắm!”
loading...
Hoàng Cửu Cửu: “Cảm ơn, tôi không cần.”
Thành Thực: “Cái này ăn ngon, thật sự!”
Hoàng Cửu Cửu: “Tôi biết tôi biết, thế nhưng...” Đối diện ánh mắt chờ mong của Thành Thực, không thể làm gì khác hơn là đổi giọng: “Được được, tôi thử xem.” Cầm lấy, bỏ vào giỏ mua sắm của mình.
Thành Thực, lại lấy một gói đồ ăn vặt, “Bác sĩ Hoàng, miếng cá khô này cũng ăn ngon!”
Hoàng Cửu Cửu: “Cảm ơn, tôi thực sự không cần...”
Thành Thực, chớp chớp mắt to đen lúng liếng ngây thơ hồn nhiên: “Em không lừa anh! Thực sự ăn ngon!”
Hoàng Cửu Cửu, lau mồ hôi, “Anh bạn nhỏ, tôi không thích ăn vặt...”
Thành Thực, hai mắt chứa đầy nước mắt, cực bị đả kích: “Bác sĩ Hoàng không tin sao? Thực sự ăn ngon mà ~~”
Hoàng Cửu Cửu, bất đắc dĩ: “Được được được, tôi mua, tôi thử xem...”
Trả tiền xong, Thành Thực một tay cầm chocolate một tay cầm miếng cá khô, cướp đường mà chạy, “Cảm ơn nhé Vương Bát Bát, bye bye!”
Hoàng Cửu Cửu: 〒_〒 Lương Đình Xuyên, trẻ nhỏ nhà cậu rốt cuộc có tiền tiêu vặt không vậy?
=========================
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hoa-thanh-nan-yeu-thanh-hoa/1983785/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.