*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lương Đình Xuyên: “Ngoan, dậy ăn sáng.”
Thành Thực, vươn tay, làm nũng ing, “Đình Đình, ôm em dậy đi ~~ ”
Lương Đình Xuyên: “Thích dậy hay không thì tùy, biến thái chết tiệt.”
Đến bữa trưa, Lương Đình Xuyên: “Em có dậy hay không?”
Thành Thực: “Đình Đình — ôm em đi — ”
Lương Đình Xuyên: “Được, anh xem em có thể dây dưa bao lâu.”
Đến bữa tối, Lương Đình Xuyên: “...”
Thành Thực, thấy chết không sờn: “Lương Đình Xuyên! Anh có ôm em không hả?!!”
Lương Đình Xuyên: “Em cứ nằm đi.”
Loảng xoảng đông khách lạp...
“Meo meo ô — meo meo — ”
Thành Thực: “Anh làm gì trong thư phòng vậy?”
Lương Đình Xuyên: “Đem đồ chơi và truyện tranh của em đóng gói một chút toàn bộ ném xuống lầu.”
Thành Thực: “A a a a — em dậy em dậy ngay...”
===========================
Nguyên Khải tức giận một đêm không ngủ, sáng sớm dè dặt mở cửa phòng, tâm muốn khóc đều có, nức nở nói: “Cậu muốn cái gì cậu mau nói, cậu không nói sao tôi biết cậu muốn làm cái gì? Tôi có chứng trầm cảm lại vốn ngủ không đủ, xin cậu thương tôi đừng dây dưa nữa.”
Hướng Hải cẩn thận vâng theo Lương Đình Xuyên giáo dục, nghiêm trang nói: “Em dọn đến ở với anh, có được không?”
Nguyên Khải mù mờ, “Cậu nói gì?”
Hướng Hải chột dạ, cúi đầu nhỏ giọng nói: “Em, muốn dọn đến...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hoa-thanh-nan-yeu-thanh-hoa/1983762/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.