Minh Hòa dùng pháp thuật tạo ra hai tấm bia với vị trí khoảng cách cực xa, chủ yếu để gây khó dễ cho cậu mà thôi. Bạch Ngạn kêu Minh Hòa thi trước. 
Hai tiên nhân so tài, dân chúng hóng hớt kéo nhau tới xem. Sạp hàng vốn vắng tanh đột nhiên có nhiều người bu quanh làm ông chủ căng thẳng một chút. 
Minh Hòa không hổ danh là thiên tài thiện xạ từ nhỏ, cả ba viên đá đều trúng một điểm hồng tâm. Dân chúng trầm trồ, họ càng hóng xem Bạch Ngạn sẽ biểu diễn như thế nào. 
Sở Huân lo lắng, danh xưng thiên tài không phải tự nhiên mà có, nếu Bạch Ngạn bắn lệch một viên thôi xem như là thua cuộc rồi. Hắn nhìn cậu chằm chằm, trong ánh mắt toát lên ý lo lắng. Bạch Ngạn mỉm cười, ngụ ý trấn an hắn rằng cậu sẽ làm được. 
Minh Hòa khoanh tay cười đắc ý: "Bạch Ngạn, nếu ngươi lệch một viên là xem như thua rồi đó!" 
Bạch Ngạn không trả lời. Cậu giương ná, trong tay kẹp cả ba viên đá. Minh Hòa kinh ngạc, Bạch Ngạn định làm chuyện điên rồi gì vậy, bắn một lúc ba viên sao? 
Chắc chắn ba viên sẽ bay ba hướng khác nhau. 
Minh Hòa đắc ý vì chiến thắng nằm trong tay. Hắn bắt đầu vẽ kế hoạch trả thù cậu như thế nào. Đột nhiên bá tính ồ lên, vỗ tay liên tục. Thậm chí hai tên đồng môn đi cùng Minh Hòa mặt mày tái mét, há hốc mồm vì không tin vào mắt mình. 
Khoảnh khắc Minh Hòa chứng kiến sự việc diễn ra trước mắt, hắn cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-la-nam-phu/3491175/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.