Chương trước
Chương sau
Diêm La Vương im lặng ngồi trên ghế nhìn lướt qua hai người.
" Nhất Quỷ, ngươi đột phá rồi sao?"
" Phải. Đại nhân." Cao Lãng cung kính.
" Vết sẹo trên đầu ngươi?"
" A... Vì ta đột phá Nguyên Anh Cảnh, vết sẹo cũng sớm bị loại bỏ đi. Một công hai việc."
Cao Lãng mỉm cười nói. Chậm rãi tháo chiếc mặt nạ ra để lộ khuôn mặt không tì vết.
" Thật trắng trẻo. Nguyên Anh Cảnh đã có thể sử dụng linh khí điều tiết tế bào da thịt cơ thể, có thể hoá thành hình dạng già trẻ khác nhau. Ngươi tốt nhất nên để bản thân già dặn hơn. Nếu không bản thân nhìn trẻ quá rất khó phục chúng." Tống Đế Vương khẽ quay đầu liếc qua, chậm rãi tiến đến ghế ngồi của mình.
" Ngươi nói gì vậy chứ? Hắn năm nay cũng chỉ gần ba mươi thôi." Diêm La Vương cười nói.
Tống Đế Vương kinh ngạc:" Ba mươi. Ha ha... Địa Cung chúng ta có nhân tài đến thế sao. Độ tuổi này dù là nghìn năm qua đến nay, số người đạt đến điều kiện này đếm trên đầu ngón tay."
" Sóng sau xô sóng trước." Diêm La Vương hài lòng kiêu ngạo nói.
Cao Lãng là người của hắn. Cho dù hắn không tận tay bồi dưỡng cũng có thể vênh mặt đem người đi khoe với đám lão già kia.
Tống Đế Vương gật đầu khẽ mỉm cười, trong lòng tính toán nhất định.
Một người thứ tư từ bên ngoài bước vào, là Chuyển Luân Vương của Địa Cung.
Sau khi nhìn từng người trong căn phòng, Chuyển Luân Vương tiến đến vị trí của mình ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.
"..."
Bầu không khí dần chuyển qua lạnh lẽo và hiu quạnh.
Cao Lãng trong lòng hơi chút căng thẳng. Bên trong phòng ngoại trừ hắn đều là Hoá Thần Cảnh cường giả.
Nhưng có vẻ như mọi người đều không thích giao tiếp với nhau. Ai nấy đều yên lặng nhắm mắt dưỡng thần.
Theo thời gian chậm rãi trôi qua, từng người tiếp theo lần lượt đi vào căn phòng này.
Thái Sơn Vương... Biện Thành Vương...
Và người cuối cùng xuất hiện, Tần Quảng Vương...
Ngay khi Tần Quảng Vương ngồi lên ghế, năm người đang yên lặng đồng loạt mở mắt ra, cùng lúc nhìn về phía hắn.
" Như vậy... Mọi người đều đã đông đủ rồi."
Tần Quảng Vương chậm rãi ngồi xuống ghế.
" Chúng ta bắt đầu thôi."
"..."
" Mọi chuyện nói đến đâu rồi?"
Trong tất cả bảy người ở đây, chỉ có duy nhất mình Cao Lãng là phải đứng. Thân phận của hắn còn chưa đủ để có thể cùng ngồi chung với những người ở đây.
Mọi người không ai mở miệng nói chuyện, nhưng ai nấy từ mắt này liếc mắt sang bên kia, đầu nhẹ nhàng di chuyển.
Giống như bọn họ đều đang nói chuyện vậy.
" Ta không thể nghe thấy bọn hắn nói gì? Sao có thể như vậy?" Cao Lãng hoang mang thầm nghĩ.
" Vì bọn hắn căn bản không hề mở miệng nói chuyện với nhau. Họ đang giao tiếp bằng thần hồn... Thần giao cách cảm."
Giọng nói của Tử Văn lạnh nhạt vang lên, phá giải sự nghi ngờ của hắn.
" Đạt đến Hoá Thần Cảnh, linh hồn đã cường hoá đến mức cao nhất. Có thể xuất khiếu ra ngoài cơ thể, mạnh mẽ hơn có thể chiếm lấy thân xác kẻ khác. Đoạt xá trọng sinh... Thần giao cách cảm chỉ coi như là một phần lợi ích đi kèm khi lên Hoá Thần Cảnh."
" Ngươi còn không mau giúp ta giải quyết rắc rối. Đám người đây còn bình thường với ta vì bọn hắn nghĩ Bạo Phong Chi Tinh đang nằm trong tay ta. Đợi đến lúc sau ta bị lôi ra phán xét, vậy không có thời gian nữa rồi." Cao Lãng vội nói.
Tử Văn không quan trọng nói:" Từ từ nào. Ta đang bận."
" Từ từ cái con khỉ, sắp bị đem lên thớt đến nơi rồi."
" Ê... Tử Văn..."
" Tử Văn... Ngươi có đang nghe ta nói không?"
" Tên khốn..."
" Ta x. x. x..."
"..."
" Nhất Quỷ."
Giọng nói trầm thấp của Tần Quảng Vương vang lên.
" A... Đại nhân."
Cao Lãng cung kính đáp.
Theo như hắn quan sát, trong sau vị Diêm Vương của Địa Cung. Mọi người đều xoay quanh Tần Quảng Vương làm trung tâm.
Đây có thể coi là người nắm thực quyền cao nhất của Địa Cung.
Nếu Tần Quảng Vương muốn hắn chết, Diêm La Vương chưa chắc giữ được hắn.
" Cho ta thấy Nguyên Thần của ngươi."
Cao Lãng chậm rãi nhắm mắt lại, theo sự kêu gọi của hắn. Nguyên Thần Cẩu Nhân chậm rãi rung động, hư ảnh xuất hiện sau lưng Cao Lãng.
Một người cao lớn để trần với cái đầu chó đen.
"..."
" Khụ... Khụ... Nguyên Thần thật kỳ lạ, chúng ta căn bản chưa hề thấy thứ này bao giờ. Có lẽ nó thuộc dạng bán yêu đi." Diêm La Vương ho khan suy đoán.
Tần Quảng Vương khẽ liếc sang Tống Đế Vương.
Tống Đế Vương lắc đầu:" Có lẽ do Bạo Phong Chi Tinh gây ra dị biến."
" Có chuyện gì kỳ lạ xảy ra sao?" Cao Lãng cẩn thận hỏi.
" Không có gì, việc nhỏ thôi. Thu Nguyên Thần của ngươi lại đi." Tần Quảng Vương khẽ lắc đầu.
"..."
Sau khi Cao Lãng thu Nguyên Thần lại, Tần Quảng Vương giọng nói nghiêm túc:
" Nhất Quỷ, sau khi bọn ta bàn luận. Xét thấy vấn đề ngươi nắm giữ Bạo Phong Chi Tinh quá lớn. Vậy nên chúng ta cho ngươi hai lựa chọn."
Cao Lãng vẻ mặt nghiêm túc, thời khắc phán xử hắn đã đến rồi sao?
" Một. Ngươi được phép nắm giữ Bạo Phong Chi Tinh, nhưng chỉ có thể để nó ở bên trong Tổng bộ Địa Cung, không có sự đồng ý của các vị Diêm Vương không cho phép mang ra ngoài."
" Hai. Trao đổi đồng giá Bạo Phong Chi Tinh với Địa Cung. Xét theo giá trị món đồ ngươi nắm giữ, chúng ta có thể cho ngươi học hết toàn bộ Công pháp Địa Ngục Kinh của Địa Cung và Bản võ kỹ Mười tám tầng địa ngục. Đồng thời có thể cho ngươi linh thạch và thiên tài địa bảo khác. Có người bảo vệ đi kèm, có lão sư chỉ dạy giúp ngươi tương lai đạt đến Hoá Thần Cảnh cường giả như chúng ta."
" Nói đơn giản hơn." Tần Quảng Vương lạnh nhạt:" Ngươi có thể đạt đến địa vị cao vượt hơn cả thực lực ngươi đang có. Trở thành tồn tại đặc biệt duy nhất của Địa Cung."
"..."
Cao Lãng khẽ mỉm cười:" Ngài có thể nói rõ cho ta chi tiết hơn hai lựa chọn này được không?"
" Nhất Quỷ. Ngươi sau khi cầm lấy Bạo Phong Chi Tinh. Ắt hẳn phải nhìn thấy những kẻ đó rồi đi." Diêm La Vương bình tĩnh nói.
Cao Lãng trong đầu hồi tưởng lại khoảng thời gian căng thẳng khi ấy. Con mắt to lớn bằng lôi điện hình thành bên ngoài trận pháp.
" Nhất Điện." Diêm La Vương nhấn mạnh.
" Bạo Phong Chi Tinh là vật phẩm do Nhất Điện sử dụng để phong ấn những thứ ô uế do bọn hắn gây ra. Bây giờ ngươi cầm lấy vật phẩm đó, tương đương với việc người của Nhất Điện sẽ tìm đến ngươi đòi đồ."
" Nhất Điện... Thế lực mạnh nhất của toàn vị diện này. Không ai biết người thế lực đó thực lực như thế nào. Nhưng có một điều chắc chắn, dù cho không ai thấy người Nhất Điện xuất hiện bên ngoài bao giờ. Nhưng không ai dám bất kính với bọn hắn."
" Chậc chậc... Nghe thật uy phong. Ngươi đúng là chọc ổ gà chưa xong còn nhảy vào ổ rắn." Tử Văn châm chọc.
" Còn không phải công ơn ngươi mang lại. Nên nhớ người gánh chịu hậu quả là ta." Cao Lãng tức giận.
" Vậy nên..."
" Nếu ngươi chọn lựa chọn thứ nhất. Bạo Phong Chi Tinh là đồ vật của ngươi. Địa Cung không hề liên quan." Diêm La Vương khẽ thở dài.
" Nếu ngươi chọn lựa chọn thứ hai. Sống chết của ngươi do Địa Cung định đoạt."
Đây căn bản không phải hỏi ý kiến Cao Lãng. Đây căn bản chính là ép buộc hắn phải chọn sống hay chết.
Sáu đôi mắt ẩn chứa tâm tư khác nhau, cùng lúc nhìn về phía Cao Lãng.
" Ta... Chọn cái thứ nhất." Cao Lãng kiên định nói.
Trong lòng quả thật là rỉ máu, hắn rất muốn lựa chọn thứ hai. Nhưng hắn không đủ điều kiện để dùng lựa chọn thứ hai.
Ánh mắt Tần Quảng Vương khẽ lộ vẻ thất vọng. Hiển nhiên đây không phải câu nói hắn muốn nghe được.
Cao Lãng là thiên tài. Sau khi giao tiếp với các vị Diêm Vương, nghe từng người nói về Cao Lãng. Diêm La Vương, Tống Đế Vương, Chuyển Luân Vương.
Tần Quảng Vương đã có thể nhận định kẻ này là người cứng đầu, nhưng không phải kẻ ngu xuẩn đâm đầu vào chỗ chết. Một kẻ tính toán phần thắng, nắm chắc trong tay mới bắt đầu hành động.
Hắn muốn bồi dưỡng Cao Lãng, đưa hắn trở thành kẻ kế nghiệp tiếp theo.
Nhưng đáng tiếc...
" Vậy ngươi đem Bạo Phong Chi Tinh ra. Đây là vật phẩm của ngươi, nhưng ta phải chắc chắn ngươi không thể đem nó ra ngoài Địa Cung." Tần Quảng Vương nói.
" Ta từ chối." Cao Lãng đáp lại.
" Tiểu tử. Công việc của chúng ta rất bận, không có thời gian đôi co với ngươi." Biện Thành Vương mất kiên nhẫn nói.
Cao Lãng xúc động lắc đầu:" Ta không có ý đó, nhưng ta quả thực không cầm lấy Bạo Phong Chi Tinh."
Cao Lãng trong lòng đổ mồ hôi lạnh, hắn đột nhiên cảm thấy cơ thể không cử động được. Dù cho hắn có là Nguyên Anh Cảnh nhất trọng.
Bên trong căn phòng, Biện Thành Vương chậm rãi đứng dậy bước lên, tiến về phía Cao Lãng.
Sát ý lan tràn...
" Người Địa Cung tôn chỉ là thành thật đối đãi với nhau. Nhưng nếu ngươi không tin tưởng bọn ta, vậy cũng đừng có trách." Biện Thành Vương uy hiếp.
" Khoan..."
Tống Đế Vương đột nhiên la lên, phá tan mọi áp lực đè nén.
Bịch...
Không chỉ Cao Lãng đang ngồi xuống thở dốc, hay là Biện Thành Vương không hiểu quay đầu ra sau. Mà cả những vị Diêm Vương khác đang xem kịch vui cũng khó hiểu nhìn sang.
" Các ngươi thử cảm nhận linh khí mà xem..." Tống Đế Vương run giọng, bàn tay chậm rãi nhấc lên.
" Phong thuộc tính..."
" Bị suy yếu đi..."
"..."
Không chỉ có mình những người Địa Cung cảm nhận được.
Mà toàn bộ sinh vật đang sống ở vị diện Tam Bảo Châu này. Đều đồng loạt như có cảm ứng ngẩng tay nhìn lên bầu trời.
Cả thế giới, tưởng chừng không có gió hoạt động trong thoáng chốc.
"..."
" Ha ha ha... Ha ha ha ha..."
Bên trong đầu Cao Lãng, Tử Văn cười như điên. Nhìn thấy con số điểm năng lượng trước mặt mà mừng rỡ.
Bên cạnh hắn bị ném vứt xó phòng.
Viên Bạo Phong Chi Tinh bị vỡ nát.
Năng lượng Phong thuộc tính mất sạch, không chút dư thừa...
" Lão đại... Lão đại..."
Một giọng nói liên lạc chập chờn vang lên, như được kết nối từ một nơi rất xa.
Tử Văn thu lại cảm xúc bản thân:" Có chuyện gì?"
Người đang cố liên lạc với Tử Văn, là tâm ma của Cao Lãng bị Tử Văn ném tự sinh tồn ở vị diện Ma Tộc.
Tuy không chính thức điều khiển, nhưng có hệ thống Tầm bảo gia thân. Hắn mà chết yểu cũng là mất mặt kẻ có ngón tay vàng.
Nhưng có vẻ tên này, sống còn sướng hơn cả bản thể của hắn nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.