Chương trước
Chương sau
Bộp... Bộp...
Không chỉ Tông chủ Hắc Dao Tông, mà toàn bộ các vị Linh Đan Cảnh cường giả trong vòng chiến đều toàn thân mất sức lực, ngã khụy xuống đất.
" Chuyện này là sao?"
Nằm bẹp phía dưới mặt đất, Chu Gia gia chủ cố gắng dãy dụa, chỉ là không thể cử động dù chỉ một ngón tay, hắn liền hoảng sợ quát.
" Gia Chủ, là độc, chúng ta đều bị trúng độc rồi." Một tên Chu Gia lớn tiếng nói.
" Là độc, không thể nào? Loại độc gì có thể độc tất cả Linh Đan Cảnh cường giả tại đây?" Chu Gia gia chủ thất thanh nói.
Chỉ là dường như nghĩ đến cái gì, hắn lập tức cố gắng đưa ánh mắt nhìn vào Cao Lãng, tuy đầu không thể cử động không thể thấy Cao Lãng, Chu Gia gia chủ cũng lập tức nhận ra chuyện quái dị này là do Cao Lãng làm ra.
" Là ngươi? Nhất quỷ."
" Không sai. Là ta, ngươi có lời gì muốn nói không?" Cao Lãng cười nhạt nói.
" Mau giải độc ra, nếu không ngươi sẽ chết rất thê thảm."
" Tiểu hữu, chúng ta đều là hợp tác mà, ngươi mau giải độc cho bọn ta."
" Tiểu hữu, mau giải độc cho ta, ta có thể thề tuyệt đối sẽ không ra tay với ngươi."
" Tiểu hữu..."
Bị trúng độc không thể làm gì, tình cảnh xung quanh lập tức trở nên hỗn loạn, từng tiếng nói tranh cướp lẫn nhau.
Có kẻ hoảng loạn kêu gào, có kẻ uy hiếp Cao Lãng, có kẻ lại cầu xin hắn.
Khục...
A a a...
Bên trong đám người, xuất hiện hai bóng người mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ Tiểu quỷ. Bất cứ kẻ nào mở miệng kêu gào, lập tức bị kéo lưỡi ra.
Bạt Thiệt Địa.
Những kẻ bị kéo lưỡi, bên trong miệng lập tức trở nên vô cùng khó chịu, giọng nói kêu gào thảm thiết không nói thành lời.
Một lúc lâu sau, có tới hơn mười người bị kéo lưỡi, thò hẳn ra bên ngoài, cả miệng toàn là máu, kinh khủng vì không thể cử động, hiện tại đám người đó ngoài việc vừa thở vừa thè lưỡi, cả một câu cũng không nói được gì.
" Yên lặng một chút rồi." Cao Lãng gật đầu hài lòng nói.
Bên ngoài cuộc chiến, đám người Thượng Thanh Tông, Hắc Dao Tông và Chu Gia gia tộc bên ngoài đều ngừng chiến, tất cả đều dõi mắt nhìn về phía Cao Lãng.
Nói đùa đâu, thủ lĩnh của bọn họ bây giờ đều đang nằm dưới đất kia, còn đánh cái gì nữa.
" Các vị, mấy huynh đệ bọn ta vốn không thông thạo võ kỹ, thế nên xin phép dùng mấy vị Linh Đan Cảnh ở đây để luyện tay."
Cao Lãng lạnh lùng nói ra, âm thanh của hắn bây giờ, giống như lưỡi dao cắt từng miếng da thịt các vị Linh Đan Cảnh đang nằm dưới đất.
Hắn vừa nói xong, Vân Hi và Mao Sơn đứng giữa đám người lập tức xuất thủ lần nữa.
Vân Hi ngay lập tức cho đám người Chu Gia và Hắc Dao Tông trải nghiệm hai võ kỹ tiếp theo của hắn là Bạt Thiệt Địa và Thiết Thụ Địa.
Còn Mao Sơn lập tức sử dụng hai loại võ kỹ còn lại là Nghiệt Kính Địa và Chung Lưng Địa đối phó với đám người Hắc Dao Tông.
Những kẻ bị Vân Hi tra tấn, hai tay đứt mười ngón, máu từ bàn tay chảy ra bên ngoài, sau đó bị Vân Hi dùng giáo xiên qua người, treo lơ lửng bên trên.
Mao Sơn còn kinh khủng hơn, trên tay hắn xuất hiện một ngọn lửa màu đen vô cùng quỷ dị.
Ngọn lửa đó văng ra, thiêu cháy da mặt đám người nằm trên đất, sau đó từ trên da mặt, ngọn lửa lan dần xuống cơ thể.
Vì đám người bị cả hai sử dụng võ kỹ Bạt Thiệt Địa kéo lưỡi, không một ai có thể kêu gào được, chỉ có thể phát ra âm thanh ú ớ.
Cả người điên cuồng dãy giụa, quằn quại trong đau đớn.
Đứng ở bên ngoài, đám thuộc hạ của cả ba thế lực sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt vô cùng khó chịu, một số tên yếu đuối không chịu được lập tức nôn ra tại chỗ.
Tuy như thế, lại không có một kẻ nào dám xông vào bên trong, chỉ dám đứng nhìn bên ngoài.
" Các ngươi còn đứng đó làm gì, giết bọn hắn cho ta... Giết..."
Chu Gia gia chủ hoảng sợ hét lớn.
Trong số các vị Linh Đan Cảnh hiện giờ, ngoại trừ người của Linh Hoàng Tông, hai vị Tông chủ cùng với Chu Gia gia chủ là không ai động đến, đám người còn lại đều bị tra tấn vô cùng thê thảm.
Thế nhưng mặc cho hắn kêu gào, không một ai dám xông lên. Nhìn vào thảm trạng của các vị Linh Đan Cảnh trước mặt bọn hắn, đủ để chấn nhiếp lấy đám người này.
Cao Lãng bước chậm tới chỗ Chu Gia gia chủ, ánh mắt lạnh lẽo nhìn từ trên xuống.
" Ngươi đừng giết ta. Ngươi muốn gì, ta Chu Gia cũng đều có thể cho ngươi. Tiền bạc, tài nguyên,... Thậm chí là cả Chu Gia." Chu Gia gia chủ run rẩy nói.
Trong lòng vô cùng tuyệt vọng. Tưởng chừng Chu Gia sắp giành được tất cả rồi, lại vị vụt mất trong thoáng chốc.
Cao Lãng ngồi xổm xuống, đầu hơi cúi tiến sát thì thầm vào lỗ tai hắn:" Ta không tin ngươi."
(ー_ー゛)
Phập...
Chu Gia gia chủ con mắt trừng lớn, trên tay Cao Lãng xuất hiện một thanh trường kiếm cắm thẳng vào cổ Chu Gia gia chủ.
Trong ánh mắt hoảng sợ của đám người xung quanh, Cao Lãng lạnh lùng quét một vòng trường kiếm chặt đứt đầu hắn, triệt để kết liễu một vị Linh Đan Cảnh ngũ trọng.
" Chu Gia gia chủ đã chết. Các ngươi là muốn tự nguyện chịu trói hay để ta đích thân ra tay?"
Cao Lãng quay sang nhìn đám người bên ngoài, lạnh nhạt nói.
" Người Thượng Thanh Tông ở đâu?" Đằng sau đám người, Vạn Thanh Sơn cao giọng quát. Bên cạnh hắn chính là A Lôi, nhiệm vụ canh chừng Vạn Thanh Sơn.
Nghe thấy giọng nói của hắn, đám đệ tử Thượng Thanh Tông như thấy người dẫn đầu, lập tức lấy lại tinh thần, cầm chặt vũ khí trên tay nhìn về phía Vạn Thanh Sơn.
" Còn không mau khống chế đám người Hắc Dao Tông và Chu Gia lại." Vạn Thanh Sơn quát.
Nhìn thấy đám người Hắc Dao Tông và Chu Gia vẻ mặt bối rối lùi về sau, chĩa vũ khí về phía Thượng Thanh Tông cảnh giác nhìn hắn.
Vạn Thanh Sơn quát lớn:" Người đầu hàng không giết."
Nghe được lời hắn, rất nhiều kẻ trở nên tâm động, khí thế càng thêm sa sút.
Đột nhiên xuất hiện một kẻ buông vũ khí xuống, hét lớn:" Ta đầu hàng."
Có kẻ thứ nhất, liền nhanh chóng xuất hiện kẻ thứ hai. Đám người Hắc Dao Tông và Chu Gia như núi lở quỳ xuống đầu hàng.
Tất nhiên trong đám người vẫn xuất hiện một số kẻ cứng rắn không chịu đầu hàng, lập tức bị đệ tử Thượng Thanh Tông loạn đao chém chết.
Nhìn thấy tình cảnh này, Cao Lãng âm thầm gật đầu, Vạn Thanh Sơn quả nhiên xử lý kịp thời.
Hắn vốn là người ngoài, không thể nào ra lệnh cho người Thượng Thanh Tông được. Còn đang lo lắng sẽ có kẻ bỏ chạy đâu, nhưng có Vạn Thanh Sơn giúp sức, không có kẻ nào bỏ chạy được hết.
Nếu không đầu hàng thì cũng bị người Thượng Thanh Tông giết chết.
" Phụ thân, người không sao chứ?"
Vạn Thanh Sơn nhanh chóng chạy đến chỗ Tông chủ Thượng Thanh Tông, đỡ hắn ngồi dậy, vẻ mặt quan tâm hỏi.
" Ta không sao. Chỉ là cơ thể không có sức lực thôi." Tông chủ Thượng Thanh Tông lạnh nhạt nói.
" Nhất Quỷ, phụ thân ta?"
Nhìn thấy Tông chủ Thượng Thanh Tông vẫn còn chưa thể cử động được, Vạn Thanh Sơn vội quay sang Cao Lãng hỏi.
" Yên tâm, hắn chưa chết được." Cao Lãng lạnh nhạt đáp:" Còn chưa xong việc đâu, ngươi còn một việc nữa."
" Ta...?" Vạn Thanh Sơn ngạc nhiên hỏi.
Cao Lãng không trả lời, hắn lạnh lùng giơ thanh trường kiếm lên ra hiệu Vạn Thanh Sơn cầm lấy, ánh mắt chuyển sang nhìn Tông chủ Hắc Dao Tông.
Vạn Thanh Sơn có chút chần chờ cầm lấy thanh trường kiếm của Cao Lãng đưa, nhìn về phía Tông chủ Hắc Dao Tông, bước chậm về phía hắn.
Hắn hiểu ý định của Cao Lãng, Chu Gia gia chủ đã chết, vậy Tông chủ Hắc Dao Tông sống cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Cao Lãng là đang muốn Vạn Thanh Sơn tỏ thái độ, về sau nếu có kẻ nào điều tra chuyện này, sẽ biết là ngoài đám người Cao Lãng ra, cũng có người Thượng Thanh Tông nhúng tay.
Nếu Cao Lãng giúp Thượng Thanh Tông giết chết cả hai thế lực, sau này Thượng Thanh Tông rất có thể đẩy hết mọi tội lỗi lên người hắn, tẩy trắng Thượng Thanh Tông.
Tuy việc này không quan trọng gì, nhưng cái Cao Lãng cần cũng chỉ là một cái thái độ mà thôi. Một cái thái độ để kéo chặt hắn và Thượng Thanh Tông lên cùng một con thuyền.
" Ha ha..., Khục..., Ta quả thật đã coi thường các ngươi."
Tông chủ Hắc Dao Tông nhìn thấy thái độ của Cao Lãng, hắn biết vận mệnh tiếp theo của mình, trong lòng triệt để mất hết hi vọng sống, cười thảm nói.
" Tuy nhiên ta dù có chết, cũng đừng hòng kẻ nào giết được ta." Hắn quát lớn một tiếng, đồng thời trên bụng nổi phồng lên.
Chỉ trong thoáng chốc, cả người Tông chủ Hắc Dao Tông to lên một vòng, phồng lên như một quả bóng hơi, trong bụng còn có ánh sáng lưu chuyển.
" Coi chừng, hắn muốn tự bạo."
Nhìn thấy dáng vẻ của Tông chủ Hắc Dao Tông, Tông chủ Thượng Thanh Tông hoảng sợ hét lớn.
Thực lực Linh Đan Cảnh bên trong bụng có viên kim đan của mình, nếu cố tình đè ép viên kim đan đó, phá vỡ nó ra, năng lượng bên trong viên kim đan sẽ trưởng phồng ra bên ngoài, khiến cơ thể bị nổ tung.
Tông chủ Thượng Thanh Tông vừa dứt lời, đám người xung quanh hoảng sợ bỏ trốn. Dù sao không một ai biết, một vị Linh Đan Cảnh ngũ trọng tự bạo, uy lực sẽ lớn như thế nào.
Ầm... Ầm...
Cơ thể Tông chủ Hắc Dao Tông nổ tung, khu vực mặt đất xung quanh hắn liền bị xới tung ra, phá hủy gần hết khu vực bán kính mười mét xung quanh.
" Sơn Nhi." Tông chủ Thượng Thanh Tông sắc mặt hoảng sợ hét lớn.
Vừa nãy bên trong khoảng cách Tông chủ Hắc Dao Tông, người đứng gần nhất chính là Vạn Thanh Sơn.
" Phụ thân, ta không sao." Một giọng nói yếu ớt lập tức vang lên sau lưng hắn.
Bên cạnh Vạn Thanh Sơn, là Vân Hi trùm kín trong chiếc áo choàng đen cùng chiếc mặt nạ, ban nãy khi Vạn Thanh Sơn còn chưa kịp phản ứng, Vân Hi đã nhanh chóng giúp hắn đưa hắn ra.
Bên cạnh Cao Lãng, xuất hiện một bóng người toàn thân màu trắng, trên mặt đeo chiếc mặt nạ Bạch Vô Thường, chính là Vô lão.
" Vô Thường đại nhân." Hắn vừa xuất hiện, Cao Lãng lập tức chắp tay hành lễ.
" Đại nhân." Xung quanh hắn đám người Vân Hi, A Lôi, Mao Sơn lập tức hành lễ theo.
Ngay cả Vạn Thanh Sơn cũng lập tức hành lễ.
Đám người xung quanh đồng loạt cúi đầu không dám mở miệng. Tuy không biết đây là ai, nhưng nhìn hành động của đám người Cao Lãng, đủ biết địa vị người này còn cao hơn hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.