🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Người ngồi ở vị trí cao, phi thường chú trọng mặt mũi. Thông thường, bọn họ còn muốn đặc biệt sợ chết.
Như là Tào Tháo liền đang múa kiếm ngâm thơ sau thẹn quá thành giận đâm chết rồi một thần tử chỉ trích mình, rồi lại trang túy, càng ở ngày thứ hai hậu táng cũng an ủi con trai trưởng thần tử. Mà sau đó Tào Tháo ở thời điểm Hoa Đà đến chữa bệnh, đánh chết đều không tin lời giải thích đem đầu khảm mở trị liệu, cứ thế là đem thần y nhốt vào ngục.
Huyền Vũ Hoàng tựa là đại biểu điển hình tương tự.
Hắn tín nhiệm Cầm điện chủ sao?
Tín nhiệm, nhưng còn xa không tới mức độ có thể đem tính mạng yên tâm giao cho đối phương điều khiển.
Tâm mạch chính là một huyệt lớn trong thân thể người, làm sao có thể tùy tiện đặt vào trong tay một cái huyền nguyệt giai cao thủ? Sớm tối trong lúc đó liền có nguy hiểm đến tính mạng.
Bất quá phạp chứng của trái tim mình cũng khá là phiền lòng.
“Trẫm còn có chí lớn muốn làm, chờ đợi thiên hạ quy nhất!” Đây là Huyền Vũ Hoàng ở một chỗ bên trong đêm đen yên tĩnh, âm thầm nắm chặt nắm đấm nói.
Huyền Vũ Hoàng là một người quân chủ đầy triển vọng, là so với bất luận người nào đều hi vọng mình có thể khôi phục khỏe mạnh.
Từ lần trước gặp Tiêu Nhược Dao làm ầm ĩ đến phát ra bệnh, Huyền Vũ Hoàng liền bệnh phạp* trói buộc trên người. Mỗi lần lao tâm một nhiều, Huyền Vũ Hoàng liền cảm thấy choáng váng, cả người không còn chút sức lực nào. Đây chính là bệnh trạng điển hình của chứng yếu tim. (*thiếu máu cơ tim)
Mấy ngày nay trong hoàng cung trói lại nhiều vị thái y cùng thầy thuốc nổi tiếng Vũ đô, tỷ như cùng Ngô Minh hợp tác kế hoạch cứu trị cô nhi Đường Quốc Thủ liền ở trong đó. Rất nhiều y đạo cao minh thái y đều không có thể trở về nhà, chuyên tâm ở trong cung vì Huyền Vũ Hoàng chẩn đoán bệnh chứng bệnh nỗ lực trị liệu.
Cơ tim thiếu máu chia rất nhiều loại hình. Huyền Vũ Hoàng loại này bản thân thể lực mạnh mẽ, cơ tim bệnh trạng nếu như có đủ để biểu hiện ra tình huống, cũng đã rất nghiêm trọng. Mà cái thời đại này đối với chứng yếu tim tuy rằng có bản lĩnh cứu trị, nhưng thuốc đông y loại dược thuốc trị liệu cơ tim thiếu máu chú ý điều dưỡng, không phải có thể sớm tối trong lúc đó hoặc là bên trong mấy ngày liền có thể cứu trị.
Một đám thầy thuốc gấp đến độ đầy đất chuyển loạn cũng không làm nên chuyện gì, Huyền Vũ Hoàng nóng lòng chữa bệnh thậm chí đem bọn họ nhốt lại trong cung không thả.
Cũng còn tốt cũng không có người đưa ra dị nghị, hơn nữa điệp báo đầu mục sắp xếp người kiếm cớ thông báo người nhà của bọn họ, tạm thời cũng không có chuyện gì xảy ra. Chỉ là người nhà không thể không lo lắng sợ hãi, cũng không dám đối với người ngoài nói cái gì.
Vì lẽ đó Huyền Vũ Hoàng đối với thủ đoạn của y giới cơ bản thất vọng, vừa vặn Cầm điện chủ lại chủ động tới đưa ra biphuowgn pháp có thể cứu trị chứng yếu tim, khiến cho Huyền Vũ Hoàng cao hứng vô cùng.
Nhưng là. Làm một người ngồi trên thượng vị, hắn vẫn là lo lắng Cầm điện chủ hố bản thân. Hắn chủ yếu không phải lo lắng Cầm điện chủ sẽ hại bản thân, mà là lo lắng nàng trị liệu xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
Huyền Vũ Hoàng không dám để xảy ra bất kỳ cái sự cố gì, một đám trọng thần bên cạnh hắn, cũng không dám để cho hoàng thượng mạo hiểm.
Ngô Minh cố ý chuẩn bị phụ nhân liền thành luyện kim thạch rất tốt*. (*ý nói để thử lửa; làm chuột bạch)
Sau khi trị liệu kết thúc, nội tuyến* Nguyên Liệu điện thả ra tin tức. Huyền Vũ Hoàng đã sớm an bài xong một đám nhân viên điệp báo cùng thị vệ liền lập tức nhường người nhà phụ nhân đi đón, đồng thời nghênh đón rất nhiều thầy thuốc. Tiến hành đặc biệt [ hội chẩn ]. (*nội thám; mật thám; gián điệp; tay trong…)
“Được rồi, thật sự được rồi.”
“Thần kỳ a, lão phu còn muốn vì phụ nhân này chẩn đoán qua chứng bệnh yếu tim, không nghĩ tới hôm nay dĩ nhiên ở trong mấy cái canh giờ liền được chữa khỏi.”
“Nguyên Liệu điện quả nhiên danh bất hư truyền, nguyên lai các nàng vẫn luôn điệu thấp* cùng chúng ta đối lập. Ai, thực sự là xấu hổ.” (*khiêm tốn)
Một đám thầy thuốc cảm khái.
Lại có Hạt lão các loại cao thủ được Huyền Vũ Hoàng tin tưởng dùng huyền khí chẩn đoán bệnh. Xác nhận tim mạch của người phụ nhân này tất cả khôi phục trở về bình thường.
“Ai nha, làm sao nhiều người như vậy.” Phụ nhân cũng rất nhanh tỉnh táo lại, cũng là bị chu vi một đám đại phu vây quanh làm cho sợ hết hồn.
Không có ai rảnh rỗi giải thích, trực tiếp đem nàng đưa trở lại. Nàng không đáng giá, mọi người đều biết thí nghiệm thành công là tốt rồi.
Chư vị thầy thuốc cảm khái, nhưng lại không dám dễ dàng rời đi.
Điệp báo đầu mục cùng Bành đại tổng quản liền chạy như điên mà hướng về Huyền Vũ Hoàng bẩm báo. Huyền Vũ Hoàng trầm ngâm một chút: “Gọi Hạt lão đến. Tiểu Bành, ngươi đi vào bên trong nội khố lấy hai viên Cửu Vận Hoàn Thanh Đan đến.”
Bành Đại tổng quản ở trước mặt Huyền Vũ Hoàng vẫn luôn được gọi là tiểu Bành.
“Vâng ——” Bành đại tổng quản đáp lời. Nhưng trong lòng là rất là kinh ngạc.
Cửu Vận Hoàn Thanh Đan, chính là hạng nhất đan dược để người tu luyện huyền khí hoặc nguyên khí khôi phục khí lực. Đừng nói bên trong nội khố nước Vũ tàng trữ cực ít, mặc dù là Tam Thánh Tông ba vị thánh giả cũng nắm giữ không nhiều.
Điệp báo đầu mục cũng biết đạo lý trong đó, nhưng hai người đều là hạng người tâm tư nhanh nhẹn, rất nhanh nghĩ đến tác dụng Huyền Vũ Hoàng thuyên chuyển đan dược cho Cầm điện chủ cùng Chu Chỉ Nhược khôi phục nguyên khí.
Có vị phụ nhân kia làm dẫn chứng, chỗ tốt là có thể khẳng định nguyên liệu thuật có thể trị chứng yếu tim, đây là sự tình rất may của nước Vũ. Nhưng có cái kết quả không tốt tựa là Cầm điện chủ cùng Chu Chỉ Nhược tất nhiên đã nguyên khí đại thương, trong thời gian ngắn e sợ khó có thể khôi phục.
Có cái Cửu Vận Hoàn Thanh Đan này. Tất cả đều dễ nói chuyện. Cầm điện chủ cùng Chu Chỉ Nhược tất nhiên có thể ở trong thời gian cực ngắn khôi phục nguyên khí, là có thể vì Huyền Vũ Hoàng khai triển trị liệu.
Bành đại tổng quản sau khi lấy đan dược trở lại, trình cho Huyền Vũ Hoàng, còn không quên nịnh hót nói: “Chu Chỉ Nhược phảng phất là trời giáng điềm lành ở đại vũ quốc ta. Không nói nàng tựa là thiên tài cùng Tiêu Nhược Dao nước Tề có năng lực chống đối, riêng là hiệp trợ Cầm điện chủ vì hoàng thượng ngài trị liệu chứng yếu tim, cũng đã là tài năng hiếm thấy.”
“Trẫm thật may mắn.” Huyền Vũ Hoàng đắc ý nói.
“Hoàng thượng nói không đúng.” Bành Đại tổng quản một mặt nghiêm túc nói: “Lần này có Cầm điện chủ cùng Chu cô nương đồng thời vì hoàng thượng trị liệu, quả thật là hi vọng của nước Vũ. Hi vọng của vạn dân, hi vọng của thiên hạ.”
“Ha ha ha ——” Huyền Vũ Hoàng cười to.
Bành đại tổng quản nói như thế, rõ ràng là ám chỉ thiên hạ sẽ có một vị quân vương anh minh thực hiện bá nghiệp. Mà vị trí quốc gia của vị quân vương này không nghi ngờ chút nào tựa là nước Vũ mạnh mẽ nhất bên trong tam quốc.
Điệp báo đầu mục cũng bồi tiếp vui vẻ cười to.
Sự tối tăm ảm đạm của Huyền Vũ Hoàng kể từ mấy ngày sinh bệnh tới nay tựa hồ tan thành mây khói.
Cũng là Huyền Vũ Hoàng một bên cười, một bên cảm giác nơi ngực lại là một trận không còn chút sức lực nào. Làm cả người mình đều uể oải lên.
Hắn cường chống thân thể ngồi ở ngôi vị hoàng đế, mãi đến tận khi Hạt lão đến rồi, phân phó nói: “Ngươi đem hai viên Cửu Vận Hoàn Thanh Đan này tặng cho Cầm điện chủ cùng đồ nhi nàng Chu Chỉ Nhược. Hai người này bởi vì trị liệu phạp chứng của phụ nhân người ta, nguyên khí hao tổn tất nhiên to lớn. Ngươi lấy danh nghĩa cá nhân đưa cho hai người bọn họ, chớ tiết lộ có liên quan đến ý của trẫm.”
“Vâng.” Hạt lão cũng không hỏi nhiều, tiếp nhận bình ngọc Bành đại tổng quản dâng, lĩnh ý chỉ mà đi.
Huyền Vũ Hoàng lúc này mới đứng dậy, chậm rãi bước về phòng ngủ của bản thân bên trong điện nghỉ ngơi.
Bành đại tổng quản cùng điệp báo đầu mục từng người trong lòng một trận ai thán: Huyền Vũ Hoàng già rồi…
Hơn bốn mươi tuổi mặc dù cái gọi là chính ở tráng niên, nhưng khi còn trẻ nhiều năm chinh chiến đã cực nhọc rơi mất quá nhiều thân thể nội tình. Mặc dù là tu vi huyền khí không thấp, Huyền Vũ Hoàng đã ở tâm phạp chứng phát tác sau cấp tốc già yếu. Trong ngày thường căn bản hắn sẽ không nhanh như vậy liền về đi nghỉ.
Hai người vội vàng hầu hạ Huyền Vũ Hoàng nằm xuống.
Huyền Vũ Hoàng ở trên giường nhỏ, đột nhiên nghĩ tới một chuyện: “Đem 《 Tam Quốc Diễn Nghĩa 》 mang tới, gọi Chu tài nhân* đến đọc cho ta nghe.” (*tài nhân là một thứ bậc của phi tử trong hậu cung)
Chu tài nhân là một cô gái bên trong hậu cung của Huyền Vũ Hoàng thanh âm êm tai nhất.
Bành đại tổng quản lập tức đi làm theo.Không lâu lắm, Chu tài nhân đến vì hoàng thượng đọc diễn cảm 《 Tam Quốc Diễn Nghĩa 》.
Huyền Vũ Hoàng nghe nội dung bên trong truyện, một loại cảm khái ở trong lòng bay lên.
Bản thân sẽ trở thành Tào Tháo sao? Chí lớn chưa thành thân liền chết, đem đại nghiệp thống nhất để cho đời sau?
Không, ta đã sắp đăng cơ làm hoàng đế. Hơn nữa hiện tại đã xưng hô là hoàng đế. Huyền Vũ Hoàng kiên quyết phủ quyết một điểm tâm tư không yên ổn của bản thân, ép buộc bản thân một lần nữa trở lại bên trong tâm tư vị đế vương lấy bá nghiệp làm chủ kia.
Ngô Minh tuyệt đối không nghĩ tới, bản thân tiện tay viết xuống tiểu thuyết 《 Tam Quốc Diễn Nghĩa 》 dĩ nhiên khiến Huyền Vũ Hoàng bắt đầu sinh qua cảm xúc bi thương sông đại giang chảy về đông, thậm chí còn có khám phá hồng trần, hiểu rõ cuộc đời huyền ảo mà ẩn lui ý niệm bá nghiệp.
Lại nói Hạt lão ra khỏi hoàng cung Huyền Vũ Hoàng, dọc theo đường đi không khỏi hài lòng đến độ muốn bật cười.
Đây chính là một chuyến phái đi tốt a, bản thân không cần chi ra liền đi đưa hậu lễ như vậy. Đan dược này chính là Cửu Vận Hoàn Thanh Đan, mặc dù lão công mình thân là thánh giả đều chưa từng ăn mấy viên. Như thế vừa đưa tới. Cầm điện chủ cùng cái tiểu mỹ nữ kia còn muốn không mừng rỡ đến mũi nổi bong bóng?
Ai nha, vừa nghĩ tới cái tiểu nha đầu kia, liền cảm thấy thực sự là người được chọn làm con dâu tốt nhất. Hạt lão cân nhắc mượn cơ hội lần này sẽ cùng Chu Chỉ Nhược liên lạc nhiều một chút, sáng tạo nàng và Lạc nhi mình phát triển cơ hội.
Hạt lão hoàn toàn không lo được Lạc nhi của mình đến cùng là có thích hợp Chu Chỉ Nhược hay không, nàng chỉ muốn Chu Chỉ Nhược có thể giúp đỡ cải tạo tướng mạo người nhà trong đời sau.
Dọc theo đường đi, Hạt lão cảm thấy sẽ là thuận buồm xuôi gió đạt được Cầm điện chủ cùng Chu Chỉ Nhược cảm kích. Nhưng không nghĩ tới chính là. Cầm điện chủ có vẻ như không quá đón nhận “Hảo ý” của bản thân a.
“Hạt lão chớ nên đem vật quý giá như vậy lãng phí ở chỗ này của ta.” Cầm điện chủ ánh mắt không có nửa điểm thành phần tham lam, đem bình ngọc Hạt lão đưa tới cẩn thận từng li từng tí một đẩy trở lại.
“Ai? Ta nhưng là nhịn đau đưa cho ngươi.” Hạt lão không rõ.
“Vì lẽ đó ta liền càng không thể thu rồi, loại đan dược trân phẩm này, cũng không thể tùy tiện lãng phí.” Cầm điện chủ được kêu là một cái người đàng hoàng thành thực. Mặc dù vừa nãy không có Ngô Minh chỉ điểm, nàng cũng nghĩ tới lão công Hạt lão chính là một trong tam thánh, muốn cùng tông chủ nước Tề đối kháng, không thể tùy tiện lãng phí đan dược quý giá.
Nàng nơi nào muốn lấy được. Ngô Minh sớm đã đem quá trình này suy đoán ra. Nàng về điểm đếm suy tính này, quả thực thành con ruồi trên đầu tên trọc vô cùng rõ ràng.
“Ngươi liền thu đi, đây là một điểm tâm ý của tỷ tỷ.” Hạt lão liên tiếp muốn làm người tốt.
Cầm điện chủ nhưng liên tiếp làm người đàng hoàng: “Không có được hay không, tuyệt đối không thể thu.”
Hai người ngươi đưa ta đẩy, Ngô Minh ở bên âm thầm cười bể bụng.
“Sư phụ, ta xem trên thân Hạt lão cũng không có thiếu thứ tốt, chúng ta liền thu những đồ khác đi.” Ngô Minh hì hì cười lại đây, cũng không đợi Hạt lão phản ứng lại. Tay nhỏ xoạt liền hướng túi đeo trên eo nàng mò.
“Không thể chạm vào!” Hạt lão dẫu sao tu vi càng tinh thâm, lập tức ngăn cản bàn tay Ngô Minh: “Nơi này có cơ quan, cẩn thận đưa tiểu nộn tay của ngươi ăn mòn đi.”
“A!” Ngô Minh giả vờ làm dáng vẻ giật mình.
Hạt lão giải trừ cơ quan nhỏ bên hông, lấy xuống eo nang giả vờ phóng khoáng nói: “Chỉ Nhược ngươi nha đầu này quá cũng được người ta yêu thích, nhường ta nhìn liền biết như là người một nhà vậy. Ngươi mà lại muốn chút gì, ta còn đều chịu cho ngươi.”
“Hạt lão nơi này là có cái gì a?” Ngô Minh cười hì hì hỏi, ngó tới trong túi đeo bên hông nàng dáo dác nhìn.
“Chỉ Nhược. Không nên hí hửng.” Cầm điện chủ ở bên răn dạy một câu.
Ngô Minh rụt đầu về, thực tế ở trong chớp mắt đã thấy không ít đồ vật.
Cơ quan trên thân Hạt lão, kỳ thực ở lần thăm dò này căn bản đã không có gì là bí mật.
Hạt lão chính là Tam Thánh Tông đệ nhất cao thủ dùng độc, cơ quan trên người cũng đúng là không ít.
Trước đây không lâu Hạt lão cùng Phục Linh trưởng lão động thủ. Bại lộ một chút bí mật. Ngô Minh đã ở chỗ Phục Linh trưởng lão biết rồi không ít tình huống của nàng, chỉ là đối với một ít cơ quan thiết trí thiếp thân vẫn không rõ lắm.
Ngô Minh nghe xong Cầm điện chủ quát lớn, thu lại hành vi, chỉ là mỉm cười nhìn Hạt lão.
Hạt lão gặp ánh mắt của nàng nhìn có chút sợ hãi, thầm kêu nha đầu này hảo như thế nào giống như có năng lực nhìn thấu tâm tư của ta vậy?
Nàng thăm dò hỏi: “Ngươi vừa ý Đả Hoàng Thạch trong eo túi của ta?” Đả Hoàng Thạch là một chủng loại tương tự với Phi Hoàng Thạch ám khí, chỉ có điều ăn hoặc hít phải, cho dù là sát qua gò má người cũng có thể khiến người trúng độc hoặc hôn mê.
Ngô Minh cười không nói.
“Hoặc là ngươi vừa ý cái này…” Hạt lão cho rằng nàng không thích, liền không ngừng từ trong túi đeo bên hông lấy ra các thức bảo vật hộ thân.
Ánh mắt Ngô Minh nhìn qua từng cái như đang chụp ảnh lưu vậy mà ghi nhớ ở trong lòng, thỉnh thoảng còn hỏi lên vài câu.
Hạt lão nói rõ sự thật, nhưng lại không biết dĩ nhiên đang tiết lộ nội tình ám khí mà bản thân nắm giữ.
Giả lấy thời gian, nàng sẽ cùng Ngô Minh hoặc Phục Linh trưởng lão động thủ, tất nhiên là tuyệt đối nằm ở hạ phong. Cao thủ so chiêu chỉ kém một đường, ám khí áp đáy hòm của mình bị người nắm giữ. Liền có khả năng gặp một chiêu liền bị quản chế.
Cầm điện chủ ở bên nói: “Chỉ Nhược, ngươi tuy rằng không hề động thủ, nhưng quá lắm miệng.”
Nàng trách cứ Ngô Minh như vậy, Ngô Minh cũng sẽ không tiện tiếp tục xem tiếp. Trái lại là Hạt lão chủ động cướp lời tiến lên phía trước nói: “Ta cái này trong túi còn có Tử Hoàng Ngọc…”
Nàng liên tục giới thiệu, Ngô Minh trong lòng thầm kêu không hổ là trưởng lão Tam Thánh Tông, vậy mà có nhiều ám khí như vậy.
Hạt lão là nguyệt giai thánh giả, càng sở trường về độc tề cùng cơ quan ám khí hơn. Lật bài ra như thế. Liền nhường Ngô Minh đối với trước đó xem qua nàng điển tịch càng thêm sâu sắc nhập ngộ hơn.
Thỉnh thoảng vô số phương pháp sử dụng độc tề, còn có không ít tâm đắc lĩnh hội ghi chép bên trong thư tịch, bắt đầu ở trong đầu Ngô Minh xâu chuỗi kết hợp lại.
Hạt lão thấy Ngô Minh bị Cầm điện chủ mở ra răn dạy, cũng là cẩn thận thu túi đeo trở lại bên người Cầm điện chủ lại đưa đan dược: “Muội muội a, hai cái viên đan dược này chính là một phần tâm ý của tỷ tỷ, ngươi cũng không nên chối từ.”
“Hai nước chiến sự lúc nào cũng có thể bạo phát. Ngày hôm trước không phải còn có cao thủ nước Tề đột kích sao? Những đan dược này vẫn là để cho võ giả càng cần nó đi.” Cầm điện chủ chối từ không thu.
Hai người lại là liên tục khiêm nhượng, Ngô Minh dứt khoát nói: “Sư phụ, đồ nhi cả gan có chuyện muốn nói.”
Cầm điện chủ nói: “Ngươi nha đầu này, lại muốn nhiều miệng cái gì?”
“Khà khà, sư phụ a, Hạt lão cái này đưa đan dược đến chính là vì hoàn thành một hạng nhiệm vụ, chúng ta tổng không có thể khiến người ta hoàn tất không được nhiệm vụ chứ?” Đây chính là có chuyện muốn nói trong lời thoại của Ngô Minh.
Hạt lão trong lòng nhảy một cái. Nha đầu này làm sao biết?
Cầm điện chủ hơi nhướng mày.
Ngô Minh tiếp tục nói: “Nếu không như vậy đi. Hạt lão ngươi đem đan dược lưu lại, chúng ta lại cố hết sức nhận lấy một điểm lễ vật khác của ngươi, tỷ như vài món ám khí trong túi đeo của ngươi hay gì đó, hoặc là đan dược cũng được a.”
“Cái gì?” Hạt lão quả thực coi chính mình nghe lầm: “Ta tặng đồ cho ngươi, ngươi còn muốn góp thêm ít đồ của ta vào?”
“Không có gì.” Ngô Minh một mặt chuyện đương nhiên: “Chúng ta giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ, cũng không thể hỗ trợ không công chứ?”
Hạt lão nhếch miệng nghẹn ngữ.
Hỏng rồi, nha đầu này sợ là biết Huyền Vũ Hoàng nhường ta đưa đến.
“Cái eo nang này ta liền nhận lấy.” Ngô Minh cười đi tiếp lấy Hạt lão eo nang.
“Làm càn!” Cầm điện chủ quát lớn một tiếng.
Hạt lão chưa kịp phản ứng, Cầm điện chủ nhưng chặn trước dừng hành động của Ngô Minh.
Ngô Minh vội vã ngoan ngoãn mà thúc thủ đứng thẳng.
“Liệt đồ quản giáo không nghiêm. Nhường Hạt lão người chuyện cười.” Cầm điện chủ đứng dậy nhận lỗi.
Hạt lão vội vã trả lời: “Nơi nào nơi nào, khiến cho cao đồ sinh ra được thất khiếu linh lung tâm, hoặc là có chút bướng bỉnh cùng ta trêu ghẹo, không có gì đáng ngại không có gì đáng ngại.”
Trong giọng nói là nói như vậy, trong lòng nhưng mắng: Cái nha đầu chết tiệt này, dĩ nhiên muốn chiếm lão nương tiện nghi? Nhìn cái con dâu này nếu như đi vào cửa, nói không chừng liền muốn cạp đến đất đào đến vỏ đem lão nương ta bóc lột sạch sẽ. Nói không chắc bị đạp ở dưới chân đây.
Hạt lão nghĩ tới đây, trong lòng đối với ý nghĩ đem Chu Chỉ Nhược làm tức phụ đại đại làm nhạt, không dây dưa việc nhi nữ nữa, đem đan dược cố gắng nhét cho Cầm điện chủ liền cáo từ ra bên ngoài chạy.
“Chuyện này…” Cầm điện chủ cực kỳ làm khó dễ nhận lấy bình ngọc đựng đan dược. Còn muốn đuổi theo đi ra: “Hạt lão, không nên đem vật quý giá như thế lãng phí a…”
“Ngươi coi như giúp ta một chuyện rồi!” Hạt lão chật vật mà chạy, trong lòng còn muốn mắng Chu Chỉ Nhược thật là một hồ ly tinh, làm sao chuyện gì đều không gạt được nàng.
Hạt lão giống như đào vong chạy đi rồi, còn để lại cho nàng một cơ hội mượn mặt mũi, Cầm điện chủ thì càng thêm ngạc nhiên.
Nàng chuyển hướng Ngô Minh: “Ngoan đồ, ngươi làm chuyện tốt!”
Ngô Minh vội vã phúc lễ thỉnh tội: “Sư phụ, cái Hạt lão kia muốn để cho chúng ta lĩnh nàng đưa đan ân tình, xem ở trên phần nàng khổ cực chạy tới nghĩ cũng còn thôi đi. Nhưng nàng còn muốn ở trên chuyện riêng tư của tên Độc Cô Lạc kia chiếm ta danh phận tiện nghi, cái này có thể không nhịn được. Không nói dăm ba câu sỉ nhục nàng đến không đất dung thân, làm sao thể hiện ra Nguyên Liệu điện chúng ta không dễ chọc?”
Cầm điện chủ nghe xong, há mồm muốn nói điều gì, lại phát hiện không có gì để nói.
Ngô Minh vừa nói như thế, nàng cũng nghe rõ ràng.
Đúng nha, đồ nhi hiện tại là Nguyên Liệu điện tọa điện đại sư tỷ. Trong miệng Hạt lão luôn là phải đem nàng kéo vào nhi nữ tình trường, chẳng phải là đối với Nguyên Liệu điện đại đại bất kính?
Cái này nếu như truyền ra ngoài, nói Độc Cô Lạc cùng Chu Chỉ Nhược có cái gian tình gì, như vậy Nguyên Liệu điện trên dưới mấy trăm nhân khẩu chẳng phải là muốn gặp người bên ngoài chê cười?
Cầm điện chủ dù sao cũng là cái người nhẹ dạ, hơn nữa đối với đồ nhi tương đương cưng chiều, càng nghĩ càng là có đạo lý. Bất quá ở trên lễ tiết đại nghĩa vẫn cứ khiển trách: “Chỉ Nhược, bất kể như thế nào, Hạt lão dù sao cũng là trưởng bối. Ngươi lần sau ngàn vạn không thể lại đối với nàng vô lễ.”
“Đa tạ sư phụ khoan hồng độ lượng.” Ngô Minh vui mừng tạ tội, hì hì cười chạy đến phía sau Cầm điện chủ cho nàng đấm lưng: “Sư phụ, ngài mau đem đan dược này ăn vào, bổ sung nguyên khí tổn hao trong cơ thể.”
“Hai cái viên đan dược này quý giá bực nào, không nên lãng phí mới phải.” Cầm điện chủ lắc đầu: “Hơn nữa ngươi sắp tới đột phá nguyệt giai, hay là để cho ngươi thời khắc mấu chốt bổ sung nguyên khí thừa thế xông lên đột phá cảnh giới mới hảo.”
Ngô Minh tâm trạng cảm động, vội vàng nói: “Sư phụ, đan dược này chính là Huyền Vũ Hoàng đưa tới cho người bổ sung, hắn nhưng là chờ người chữa bệnh cho hắn đây. Nếu là không dùng, chẳng phải là làm lỡ hoàng thượng trị liệu?”
“A, hóa ra là hoàng thượng đưa tới?” Cầm điện chủ ở Ngô Minh nhắc nhở dưới, hình như có ngộ ra.
“Huyền Vũ Hoàng trước liền lo lắng chúng ta có thể chữa trị chứng yếu tim hay không, vì lẽ đó…” Ngô Minh còn nói một thoáng suy đoán của chính mình.
Vừa giải thích như thế, Cầm điện chủ rất nhanh rõ ràng: “Thì ra là như vậy, hoàng thượng cũng thực sự là…”
Lời nói trách cứ hoàng thượng, nàng không tiện mở miệng, nhưng trong lòng cũng cảm thấy luôn luôn làm cho người ta ấn tượng anh minh hoàng thượng, tựa hồ cũng có một chút quá mức… Nghi kỵ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.