Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Tề phi tinh thông âm luật, lập tức liền cảm giác phần nhạc bên trong này kéo dài tình ý.
Nàng biết thân phận Chu Chỉ Nhược của Tiêu Nhược Dao là giả tạo, sẽ không phải bởi vì toàn gia bị diệt mà thương cảm, vì lẽ đó bài hát này không nghi ngờ chút nào là dành cho Mục Thanh Nhã hoặc là Hỗ Vân Kiều.
Sở dĩ Tề phi không có cho rằng là cho Tiêu cha Tiêu nương, nhờ vào lần sự tình nằm vùng nước Vũ này, căn bản là không nói cho người trong nhà Tiêu Nhược Dao. Như vậy Tiêu Nhược Dao tự nhiên sẽ không thể nào làm ra chuyện như thế, bởi vì cái kia chẳng phải là bằng không có ẩn giấu, chủ động nói cho người nhà mình đã chạy đến ở nơi thật xa?
“Bài hát này là tặng người chứ?” Phục Linh trưởng lão dù sao cũng là nữ tử, xem ca từ liền đoán được phương hướng đại khái.
“Ngươi đoán là cho ai?” Tề phi biết rõ còn hỏi, khảo Phục Linh trưởng lão một thoáng.
Phục Linh trưởng lão nói: “Đưa cho chúng ta, nàng tưởng niệm chúng ta. Đúng rồi, đặc biệt Bạch trưởng lão. Dù sao hắn là dẫn nàng nhập môn. Còn có ở thời gian cứu người, nàng cũng không có nhìn thấy tông chủ. Cũng phi thường khả năng là đưa cho tông chủ.”
“Có đạo lý.” Đại trưởng lão phụ xướng phu tùy, tán thành quan điểm lão bà mình.
Tề phi mỉm cười, cũng không có phản bác.
Nàng quan sát người so với Phục Linh trưởng lão muốn mạnh hơn nhiều, biết Ngô Minh nhưng là gia hỏa trọng sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1031111/chuong-915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.