Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
“Chu cô nương như đã có sở cầu, lão phu tất sẽ đem hết toàn lực vì cô nương làm được.” Biên quân tổng ty thống lĩnh miệng đầy đáp ứng: “Đừng nói là đoàn đội hơn một trăm người, chính là một ngàn người một vạn người, chỉ cần một câu nói của cô nương, lão phu bên này cũng đều có thể cung dưỡng.”
“Đa tạ lão tướng quân.” Ngô Minh cảm tạ.
Độc Cô Mặc cũng vội vàng cùng nhau gửi tạ.
Hắn trong lòng có chút nghi hoặc, làm sao tổng ty thống lĩnh trực tiếp lấy tên gọi Chu Chỉ Nhược đỡ lấy cái ủy thác này? Mà không phải đối với mình miệng đầy đáp ứng lời?
Biên quân mấy vạn người, cung dưỡng nhiều thêm mấy trăm khẩu phần ăn cũng hoàn toàn không thành vấn đề. Huống hồ mặc kệ quốc gia cỡ nào văn minh, đều sẽ có giả biên nhân số, còn có nhân viên hậu cần biên ngạch. Đừng nói thêm vào hơn một trăm người, chính là mấy ngàn người, cũng là điều có thể.
Bọn họ không biết, vị biên quân tổng ty thống lĩnh này không phải là nhân vật tầm thường. Hắn có năng lực ngồi vững vàng trên giao y* trọng yếu của quân đội mấy chục năm, đương nhiên là có mấy cái bàn chải**. (*ghế xếp trong quân, ở đây ám chỉ cái ghế – chức vị trong nhà binh) (**có nhiều tài hoa, bản lĩnh)
Tổng ty thống lĩnh cũng không tính nhúng tay chính trị, nhưng cũng hiểu được chỗ tốt của việc kết giao.
Ngày hôm trước cùng Chu Chỉ Nhược mọi người tiếp xúc, hắn liền phát hiện tựa hồ Chu Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1031107/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.