Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
“Nha đầu Tiêu Nhược Dao chết tiệt kia. Lão phu không nghĩ ra, vì sao ngươi trong khi xuất thủ liền có thể nắm bắt vị trí chỗ yếu của lão phu” Mãng lão bị Ngô Minh xách đề bên eo, cũng không vì tứ chi gãy lìa mà rên thống khổ, trái lại cắn chặt răng hỏi ra bản thân trong lòng nghi vấn.
Mãng Xuất Động, Mãng Vươn Mình các loại chiêu số, nhưng là tuyệt kỹ thành danh của hắn. Những người khác học cũng học không được, mặc dù là nước Vũ hôm nay quật khởi tân tú Chu Chỉ Nhược, nàng cũng chỉ có thể là cải tiến, căn bản không có huyền khí nội tình cùng trình độ võ học có thể học được.
“Chúng ta không phải động thủ qua một lần sao?” Ngô Minh cười nói: “Người đã đánh qua một lần, ta làm sao có khả năng còn muốn bại bởi hắn?”
“Chỉ là đánh qua, ngươi liền dám nói sẽ không lại thua?” Mãng lão không dám tin tưởng.
“Có gì đáng kinh ngạc trong thiên hạ thiên tài nhiều lắm, ngươi làm sao có thể xác định ta không thể làm được?” Ngô Minh nói: “Chiêu số của ngươi dùng qua, ta liền có thể thôi diễn phán đoán ra mười chiêu chuyển ngoặt tiếp theo của ngươi.”
Mãng lão không nói gì. Xác thực là nghe nói qua Tiêu Nhược Dao hồi tưởng thuật thiên hạ vô song, chẳng lẽ nàng đúng là đã có thể nhớ kỹ chiêu số của mình, sau đó nghĩ ra phương pháp phá giải?
Mặc dù chiêu số của chính mình trải qua Chu Chỉ Nhược thay đổi, nhưng mình xác thực là đang ra tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1031092/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.