Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Ở thời đại này, muốn sáng tạo một chốn bồng lai, đâu chỉ là cần thực lực bảo đảm, còn cần vận may rất lớn.
Ngô Minh không muốn trở thành một loại cầm đầu giáo phái, nhưng cũng cần một chỗ lãnh địa đến làm căn cứ vì tương lai mình bày ra.
Nàng có thể thấy, nếu như không có biến hóa lớn, nước Tề cùng nước Vũ sẽ ở trong vòng nửa năm tới bạo phát đại chiến. Đến thời điểm đó không nói sinh linh đồ thán, chí ít cũng là phơi thây ngàn dặm.
Ở lại nước Vũ ngây ngốc lâu như vậy, Ngô Minh cảm thấy người nước Vũ cũng rất tốt. Tuy rằng không thiếu lục đục với nhau, nhưng đây là nhân chi thường tình, ở nơi nào cũng đều sẽ có, hơn nữa càng có thể cho thấy bọn họ là cũng là con người, không phải cái gì thế lực thù địch.
Thậm chí trước mắt mấy cái hài tử kiên cường này, trong mười người thì có mấy là người thuần chủng nước Vũ.
“Đúng rồi, các ngươi là người nước Vũ sao?” Ngô Minh phân tâm nhị dụng, nghĩ tới đây, đột nhiên tạm dừng giảng giải hỏi.
“Không biết a, nghe cha nuôi nói ta là người nước Tề.” Khấu Đại Nã hồi đáp.
Từ Nhị Nã nói: “Ta khả năng là người nước Tấn.”
Hai cô bé liếc nhìn lẫn nhau: “Chúng ta đều là người nước Vũ.
Xem ra cái con buôn ma quỷ kia là trong lúc đó chạy loạn tất cả quốc gia a. Ngô Minh thầm nghĩ, mấy đứa trẻ cũng là lấy việc lấp đầy bụng làm chủ, cũng sẽ không chú ý lẫn nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1031007/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.