Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
“Người chết rồi, táng dưới đất có thể chiếm địa phương bao lớn?”
Huyền Vũ Hoàng nhìn triều dương, tự lẩm bẩm.
Trải qua tình huống chưa từng có.
Huyền Vũ Hoàng luôn luôn chú ý dưỡng sinh kiện thể. Mặc kệ quốc sự bận rộn cỡ nào, hắn luôn có thể tìm thời gian nghỉ ngơi.
Nhưng 《 anh hùng xạ điêu truyện 》 làm hắn lần thứ hai đánh vỡ cái thông lệ này.
Lần thứ nhất là 《 Tam Quốc Diễn Nghĩa 》, lúc đó hắn hầu như suốt đêm, ở trước bình minh mới miễn cưỡng xem xong thông bản.
Một chỗ tình tiết bên trong Xạ Điêu Anh Hùng truyện, khiến cho Huyền Vũ Hoàng cảm khái vạn ngàn.
Quách Tĩnh hỏi Thành Cát Tư Hãn: Người sau khi chết, táng dưới đất, chiếm được bao nhiêu thổ địa?” Thành Cát Tư Hãn ngẩn ra, roi ngựa đánh quanh, nói: “Cái kia cũng không quá lớn như vậy.” Quách Tĩnh nói: “Đúng đấy, vậy ngươi giết nhiều người như vậy, lưu nhiều như vậy huyết, chiếm nhiều quốc thổ như vậy, quay đầu lại thì có ích lợi gì?” Thành Cát Tư Hãn lặng lẽ không nói.
Khi Huyền Vũ Hoàng đọc tới đây sau, trong lòng như bỗng nhiên bị cái gì gõ một cái.
Hắn thả thư xuống, chống thư ở bên trong ánh nến sửng sốt một lúc lâu, mới tiếp tục xem tiếp.
Chờ đến khi bình minh, hắn xem xong toàn bản 《 anh hùng xạ điêu truyện 》.
Huyền Vũ Hoàng trong lòng có một loại cảm giác không nói ra được, thật giống như ngưng tụ đông kết ở ngực.
“Người đâu mau đến, theo ta lên gác cao.” Huyền Vũ Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1031000/chuong-804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.