Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Nghe được lúc rời đi Huyền Vũ Vương nói ra lời như vậy, Độc Cô Mặc thở dài một hơi.
Huyền Vũ Vương liền thuộc về loại nhân vật không giận tự uy kia. Không có cái gì Kim Loan điện, không có trọng giáp binh, chỉ là trên sân vắng hồ cá một lần nói chuyện, liền khiến Độc Cô Mặc hầu như tiêu hao hết thảy tâm trí.
Hắn nếu là sai một bước, vào lúc này đã muốn chuẩn bị tự sát.
Nước Tấn công lược hoàn toàn thất bại, Tuyên vương tử đã bị phế thứ dân, nước Vũ căn bản không có ý chuộc lại hắn. Xét đến nhiệm vụ quân sư của hắn, ngoại trừ để hữu quốc sư ở bên Tấn vương thả lời gièm pha ra, căn bản là chưa từng có chiến đấu.
Mà chính mình thì sao đây? Tuy rằng bại so với Tuyên vương tử không kém. Nhưng cũng là đứng đúng ở trên mưu tính cơ sở của Huyền Vũ Vương hơn mười năm, chiếm lĩnh Tấn đô. Nhưng sau đó lại chôn vùi tình thế tốt đẹp công chiếm thành đô kẻ địch, đem bao nhiêu điệp báo, thủ đoạn chảy về biển đông.
Độc Cô Mặc một thân vệt nước, từ từ theo bên trong dịch trạm đi ra.
Báo lão lập tức chạy tới, Khâu nữ tướng cũng sốt sắng mà nhìn hắn.
Độc Cô Mặc dáng vẻ thật là làm cho người ta bất ngờ. Hắn cả người đều ướt đẫm, theo góc áo còn muốn nhỏ nước. Ngoại bào dính lấm ta lấm tấm bùn nhão đến biến sắc, thậm chí còn quải không ít rong rêu.
Ngưu lão mọi người, thậm chí hoài nghi là Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030838/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.