Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
“…” Ngô Minh biểu hiện trên mặt căng thẳng lại kìm nén.
Tề phi cười nói: “Ngươi muốn cười đúng không?”
“Không.”
“Ồ?”
Ngô Minh nghiêm túc nói: “Ta là muốn cười lăn lộn trên đất.”
“…” Bạch trưởng lão ở bên lau mồ hôi, quá không có hàm dưỡng.
Ngô Minh nở nụ cười một hồi lâu, đột nhiên sắc mặt dần dần thu lại nghiêm túc lên, hỏi một tiếng: “Đúng rồi, vị Sở nữ tướng đã mất kia thì là gì?”
“Danh hiệu của nàng là [ không động Lục Tùng Thạch ].”
“Ai…” Ngô Minh than nhẹ một tiếng.
Tề phi mọi người nghe ra một điểm thương hại tâm ý của nàng, đều tĩnh lặng trong chốc lát.
Tựa hồ giữa các nàng có chút gì? Nhưng ba người đều không có hỏi nhiều.
Ngô Minh lại nghĩ đến, chính mình đã từng từ cố Sở nữ tướng nơi đó thu được một khối tinh thạch màu xanh biếc, hòa vào bên trong Thương Thiên Thanh Ngọc của chính mình. Khối này tựa là không động Lục Tùng Thạch đi?
Nàng rất nhanh khôi phục như cũ, tiếp tục xem điệp báo.
Tấn đô vương cung tạm thời còn chưa có bị công phá, nhưng con cháu vương thất bị đẩy ra ngoài, một canh giờ một lần từng cái bị chặt đầu xuống, bức bách Tấn vương đầu hàng.
“Tấn Vương sẽ đầu hàng sao?” Ngô Minh hỏi.
Phật Soái lắc đầu nói: “Dựa theo hiểu biết của chúng ta, không biết. Phỏng chừng đến lúc này, nếu là Tấn vương không đầu hàng, nhi tử thậm chí còn đám con cháu đều đã bị giết sạch rồi.”
“Cũng là tiện nghi Tông Trí Liên.” Ngô Minh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030780/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.