Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Buông tha bắt giết Tiêu Nhược Dao, chuyên tâm bắt giết Tề thế tử!
Thật giống như Tiêu Nhược Dao là một khối xương cứng khó gặm, mà Tề thế tử lại là một miếng thịt béo thơm ngào ngạt, nào có ai không bỏ qua khúc xương cứng mà ăn thịt béo tươi? Đây là quân sự Lộc lão kiến nghị.
Có nên nói ra những lời này sau đây hay không, Lộc lão tựa hồ tinh thần khí vào thời khắc này trong nháy mắt khôi phục, phất một ngón tay chỉ hướng đông, động tác làm ra có thể so với khí chất quân sư.
Ngô Minh thính lực siêu phàm, tự nhiên nghe nói đến những lời này, nhất thời tức giận đến thẳng nhếch miệng.
Cái tên Lộc lão ghê tởm này, ngươi coi ta là cái gì? Khúc xương cứng? Lẽ nào ta còn không có đáng giá bằng Tề thế tử? Ách… Hình như từ quan điểm quốc gia còn quả đúng là như thế. Ngô Minh không phải không thừa nhận, đề nghị này của Lộc lão kỳ thực tương đối có giá trị.
Thế tử thiếp thân bọn thị vệ ở bên nghe xong, trực tiếp sững sờ, thậm chí có người còn lộp bộp thấp giọng nói: “Không để ý tới Tiêu Nhược Dao? Cái này làm sao được? Lẽ nào để mặc nàng làm càn như vậy?”
“Truy kích Tề thế tử? Mặc kệ Tiêu Nhược Dao?” Tuyên vương tử lăng lăng lập lại một lần kiến nghị của Lộc lão.
“Lý cũng không lý nàng! Chúng ta căn bản không cần lý nàng!” Lộc lão kiên định nói: “Tuy rằng Tiêu Nhược Dao là mục tiêu chúng ta muốn diệt trừ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030713/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.