Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Tiểu nha đầu này còn nhớ rõ a.
“Quận chúa này nguyên lai có thể nói. Ta còn tưởng rằng là người câm đây.” Cận vệ Tuyên vương tử lão Lộc hiếu kỳ nói.
Đương nhiên Du Du quận chúa nói cái gì, hắn là không có nghe hiểu.
Ngô Minh nghe xong những lời này, cũng biết Du Du quận chúa sau khi bị bắt giữ, thủy chung không nói gì.
“Du Du, ngươi không có chịu khổ gì ah?” Ngô Minh không dám tuỳ tiện chuyển động, khiến Du Du quận chúa qua đây sau, tay phải khoát lên trên cổ tay của nàng.
Du Du quận chúa lắc đầu: “Một chút đồ ăn ta cũng không có ăn.”
“Sợ gì, nên ăn nên uống một chút. Cứ tính là bọn họ hạ độc, Hoàng Dung ta cũng có thể nghĩ biện pháp giải cho ngươi.” Ngô Minh giống như có lòng tin mười phần mà nói một câu.
Hoàng Dung? Du Du quận chúa chớp chớp mắt một chút. Trước đây Ngô Minh viết 《 xạ điêu anh hùng truyện 》 nàng xem hầu như có thể đọc thuộc lòng ra, tự nhiên biết tên này.
Du Du còn nhỏ nhưng rất thông minh, lập tức minh bạch Ngô Minh không muốn bại lộ thân phận của mình.
“Ý ngươi là gì? Cho là người Vũ quốc chúng ta sẽ đối với tù binh táy máy tay chân sao?” lão Lộc tính cách trực sảng, phi thường bất mãn với câu hỏi của Ngô Minh đối với Du Du quận chúa.
Ngô Minh tức giận nói: “Lời này ngươi nên hỏi sở nữ tướng cùng Tuyên vương tử một chút, mười hai vị nữ tử vừa nãy là mang tới làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030658/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.