Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
“Thủy Nhi? Tên rất hay, trái lại như bộ dáng của ngươi vậy trong veo như nước.” Lão giả nghe Ngô Minh tự báo [ khuê danh ] xong, vuốt râu cười nói: “Không chỉ huyền khí đã đạt đến ngũ tinh, ngay cả tiễn thuật cũng tinh diệu như vậy, quả đúng là thiên tài võ học a.”
Ngoại hình của Ngô Minh lúc này, tại trong sự không nhận thức được tiến hóa khung máy móc phát triển, hoàn toàn ăn khớp quan điểm thẩm mỹ của loài người. Thuộc về cái loại không khuynh quốc cũng khuynh thành, lại thủy linh linh* được người ưa thích này. Liền tương tự với trẻ con manh manh trời sinh làm người ta yêu thích, khiến lão giả ở sau khi hết nghi ngờ tiến từng bước nghĩ nha đầu kia thật đáng yêu. (*tươi ngon mọng nước)
Đương lúc Ngô Minh thể hiện ra biểu tình ngượng ngùng, lão giả lại nghiêm mặt cảnh báo nói: “Thủy Nhi, lão phu cùng mấy vị tiểu bằng hữu bên này đang vây bắt một số kẻ địch khó giải quyết, cho nên đường phía trước không đi được. Ngươi hãy thay đổi một con đường khác, xa xa tránh ra trăm dặm đi vòng qua tây ải hoặc đi eo núi phía đông mà về Tấn đô đi.”
“A?” Ngô Minh sửng sốt một chút, lập tức lắc đầu nói: “Dù sao các ngươi có quen biết với chúng ta là tốt rồi, cái đường vòng này vừa xa lại vừa không quen thuộc, ta không đi được sao?”
“Nha đầu ngốc, may là ta nhận ra được ngươi. Nếu là thay đổi người ngoài, chỉ sợ ngươi và đồng bạn, đều bị coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030643/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.