Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
“Cho ngươi cái cái gương nhìn.” Ngô Minh đem gương đồng trên bàn lấy tới.
Du Du quận chúa lập tức đi lên nhìn kỹ, chỉ là thất vọng nói: “Nhìn không rõ lắm a.”
“Gương đồng trong cung giá cả cao, lại có người dốc lòng chăm sóc, đương nhiên sẽ thấy rõ hơn.” Ngô Minh biết gương đồng thời đại này là phải đánh bóng thường xuyên. Gương đồng trong nhà trọ tự nhiên không thể nào làm được tới trình độ như vậy, hơn nữa còn là nhà trọ tương đối thượng đẳng mới có bày gương, nhưng thiếu chi phí dùng để bảo dưỡng tốt thiết bị phục vụ khách hàng, có thể soi ra thân ảnh đã là không tệ.
Du Du quận chúa đại khái biết được bộ dáng của mình, lại ở tại chỗ xoay hai vòng, nghĩ mặc quần áo này mặc dù không diễm lệ bắt mắt, nhưng có loại cảm giác mới mẻ.
“Ngươi cho là đang đổi quần áo mới khi sang năm a?” Ngô Minh cười nói.
Du Du quận chúa vừa quan sát quần áo của mình, vừa nói: “Đổi quần áo mới? Lễ mừng năm mới?”
Ngô Minh suy nghĩ một chút, đáp: “Đúng, hài tử nhà bình thường cũng không như ngươi, mỗi ngày nghĩ mặc cái gì liền thay một bộ. Rất nhiều hài tử ở địa phương nghèo phải tới lễ mừng năm mới mới có quần áo mới mặc, sẽ vui mừng tới lúc đi ngủ cũng không muốn cởi ra.”
Kỳ thực đây là ấn tượng mà Ngô Minh xem phim kịch truyền hình ở thế giới kia, bất quá đối với thời đại này chỉ là nói hùa.
“A…” Du Du quận chúa cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030606/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.