Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Trời ạ! Bản chất của tiến hóa khung máy móc, không phải là giết người chứ?
Ngô Minh kinh hãi đứng ngẩn ở tại chỗ, nửa ngày không dám động.
Nàng sợ biểu tình trên mặt mình bây giờ có phải hiện ra dáng vẻ ác ma hay không, thậm chí là cặp mắt huyết hồng hay gì đó. Ngô Minh còn đặc biệt lo lắng, bản thân sẽ bị mất khống chế mà bắt đầu đi công kích đồng bọn của mình.
Cái tình tiết này trong nhiều bộ phim hoặc anime rất thường thấy.
Vai chính một khi bị cái gì kích thích, tâm trí sẽ phát cuồng, không thể kiểm soát bắt đầu giết chóc.
Ngẫm lại năng lực học tập của tiến hóa khung máy móc, nếu một khi trở thành cỗ máy giết người, vậy tuyệt đối sẽ là ác mộng cho tất cả mọi người, bao quát cả bản thân là hồn thể đây.
Đám người Mục Thanh Nhã nếu là bị thương ở dưới tay của mình, vậy phải làm sao bây giờ?
Ngô Minh chính đang miên man suy nghĩ, đám người Mục Thanh Nhã đã xúm lại.
Các nàng cho rằng Ngô Minh đứng ngốc ở nơi đó, là bởi vì sau khi giết người trong tâm lý chịu kích thích mà ngây ngốc.
Tông Trí Liên hiếm khi đứng đắn an ủi: “Đừng sợ đừng sợ. Lăn lộn giang hồ cuối cùng cũng phải giết người, chỉ cần nhớ kỹ bản thân giết người là thay trời hành đạo thì tốt rồi.”
Hỗ Vân Thương nói: “Đừng sợ đừng sợ, năm đó một mình ta giết chính là hai cái, ngươi mới một cái…”
Hỗ Vân Kiều một cước đem ca ca không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030598/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.