Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Giữa núi rừng.
Nơi ở tạm thời của mã tặc, mã tặc tiểu đội xuất ngoại đánh cướp lương thực trở về.
“Ha, Bán Đao Mi, hôm nay về đến đúng lúc sớm a.” Mã tặc canh gác cửa khẩu núi nhỏ quay về đầu mục tiểu đội kêu lên.
Mã tặc tiểu đầu mục bí danh gọi là Bán Đao Mi. Bởi vì mấy năm trước lúc mới vào nghề mặt trên bên trái con mắt đã bị người dùng đao chém chúng tạo thành vết tích, khiến cho lông mày phá huỷ hơn nửa, vì lẽ đó bị gọi là Bán Đao Mi. Nếu là đao này khảm toàn bộ, chỉ sợ mệnh đã sớm không còn.
“Ngày hôm nay có thu hoạch bất ngờ, cái này…” Mã tặc tiểu đầu mục có chút lúng túng không biết nói thế nào. Hắn đi ngựa ở trước, sau đó mấy cái mã tặc chen chúc xung quanh một con ngựa.
Trên con ngựa bị vây ở chính giữa, là một cái tiểu cô nương cười tươi rói ngồi ngay ngắn trên yên.
Mã tặc tiểu đầu mục tựa hồ có chút sợ tiểu cô nương này. Mấy cái mã tặc bao vây ở bên cạnh cũng vậy.
“Yêu, tiểu nha đầu nhà ai lại bị ngươi bắt giữ? Món hàng này không tệ a! Nhưng mà không giống nữ tử nông gia địa phương a.”
“Da dẻ nữ tử nước Tề càng so với Vũ quốc chúng ta còn muốn trắng hơn a, không nghĩ tới phía bắc cũng có tiểu mỹ nữ như thế.”
Cô gái kia là khoảng mười ba mười bốn tuổi, mắt to môi mỏng, ai ai cũng nhìn ra được là trời sinh mỹ nhân bại hoại.
Nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030593/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.