Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Thất tinh bảo vật? Một đám đệ tử du học ngoại trú Vũ quốc trong lòng thầm nói. Thất Tinh bảo vật chí ít cũng là đáng giá ngàn vàng, bọn họ đem cái này ra để làm tiền đặt cược, đáng thương đệ tử Vũ quốc chúng ta nhưng không có một cái chỗ tốt.
Mặc dù ở tông môn to lớn nhất Vũ quốc Huyền Vũ Tông, khen thưởng nhiệm vụ cấp cao cũng chính là một món bảo vật trên dưới thất tinh.
“Chỉ một món bảo vật thất Tinh?” Tông chủ nghe xong không khỏi chậm rãi lắc đầu: “Cũng không đủ cho người ta nhét kẽ răng.”
“Lão mộc đầu, ngươi đừng có không biết chừng mực.” Bác Thông đạo trưởng kêu lên: “Nếu không trực tiếp nắm bạc đến. Để chúng tiểu nhân tự mình đánh thắng lĩnh thưởng so sánh với nhau không phải kích thích hơn sao.”
Xưa nay chưa từng gặp đạo sĩ nào như con buôn vậy a, còn là cấp bậc quốc sư. Ngô Minh trong lòng cân nhắc. Hoặc tựa là ở nước Tấn ngột ngạt quá lâu, chạy đến bên này thấy có nhóm tiểu bối đấu đá nhau nên nổi hứng chơi đùa, ác tâm ẩn giấu sâu trong lòng nay được lộ ra nguyên hình?
Tông chủ cười nói: “Chỉ ngươi mới có nhiều ý tưởng như vậy, cũng được, vậy ngươi cùng bên ta tất cả bỏ ra hai ngàn lượng bạch ngân, làm tiền đặt cược được chứ?”
“Diệu cực kì, nhưng cái chỗ tốt này sớm muộn gì cũng là của đồ nhi ta.” Bác Thông đạo trưởng tựa hồ chắc chắn mười phần.
Bên cạnh tuổi trẻ kiêu ngạo đạo sĩ Mã Chuyên cũng khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030533/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.