Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Thế tử sau khi trở về thành, lấy dị thư, suốt đêm đi tìm Tề vương.
Tề vương chăm lo việc nước, tuy rằng thân thể không được khỏe, nhưng đêm khuya thăm thẳm vẫn còn đang xử lý quốc vụ. Thế tử lúc này đến tiếp kiến, nghe vậy kinh hãi.
Mặc Thế Nhân tự nhiên biết được chuyện này, tuy rằng nguyên do trước sau không rõ lắm, nhưng Tề vương lệnh hắn hầu ở bên người.
Liên quan đến sự tình kế vị, Tề vương đối với vị thái giám đại tổng quản này không có quá nhiều cấm kỵ.
Liền Dương tướng quân cùng Lý đạo trưởng đều có thể biết, Mặc Thế Nhân đương nhiên có tư cách được biết hơn. Nếu là có ý định ẩn giấu, trái lại dễ dàng tạo thành khe hở gây mất tin tưởng.
Từ góc độ Mặc Thế Nhân, hắn cũng hiểu được bản thân đã là cùng Tề vương và thế tử quấn lấy nhau. Mối quan hệ đậm sâu tuyệt đối không có khả năng phản bội.
Huống chi thế tử ở lúc còn nhỏ là do Mặc Thế Nhân nhìn lớn lên.
Mặc Thế Nhân làm thiếp thân thái giám của Tề vương, tự nhiên biết mức độ được sủng ái của Tề phi hơn xa hết thảy mọi phi tử khác. Đối với thế tử tự nhiên càng trông nom nhiều hơn, quả thực là coi như nhi tử mà che chở.
Mặc Thế Nhân đi theo bên người Tề vương nghe xong thế tử giảng giải tình huống đại khái, trong lòng mừng rỡ quả nhiên mình đặt trúng cửa.
Lời thế tử nói có thể coi là rất rõ ràng, bây giờ Tiêu Nhược Dao dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030507/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.