Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Phục Linh trưởng lão chính đang tự cho là đã đùa giỡn được tiểu nha đầu này mà cười, đại trưởng lão cùng Bạch trưởng lão từ nội đường đi ra.
“Hả? Phục Linh ngươi còn có thời gian rảnh rỗi cười? Phật Soái có bệnh tại người, ngươi nhanh đi hỗ trợ xem.” Đại trưởng lão đối với lão bà mình không cần khách khí, vội vã giục nàng giúp thế tử giải quyết vấn đề.
Phục Linh trưởng lão đột nhiên tỉnh ngộ: “Ta liền đang thắc mắc Phật Soái làm sao phải ngồi nhuyễn kiệu, như vậy có thể không phù hợp với tính tình của hắn. Chỉ là mắc phải quái bệnh gì?”
Nàng còn chưa biết.
Phục Linh trưởng lão tuy rằng ở tông môn nổi danh y dược, nhưng hôm qua vội vàng đi ra ngoài khoe khoang không ở, không biết việc Phật Soái được cứu về sơ cứu trước. Sau khi, thế tử hướng về Trượng Kiếm Tông cầu viện, mà tông chủ trực tiếp ra tay đều không có nắm chắc giải được, ở lúc tông chủ không có chủ động đề cập đến việc để Phục Linh trưởng lão thử đi nhìn xem tình huống một chút, liền không tiện lại ra mặt cầu nàng.
Bạch trưởng lão liếc nhìn bốn phía, xác nhận không có người ngoài ở, trực tiếp nói: “Là cương độc khó giải! Liền cả tông chủ đều bị lây nhiễm dư độc, đang chuyên tâm trừ độc!”
Ngô Minh cùng Phục Linh trưởng lão giật nảy mình.
“Cương độc? Xong rồi, ta cũng không có cách nào. Tông chủ ra tay khẳng định cũng không đùa, cái độc tính kia căn bản không phải huyền khí có thể khử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030501/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.