Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
“Tại hạ giúp lại thêm phiền? Thoa thuốc ngược lại sẽ chết?” Thế tử kinh ngạc: “Không biết cô nương có gì chỉ giáo?”
“Như cứ để yên con chó này nằm ở bên ngoài không có ai quản, có thể còn có một con đường sống.” Ngô Minh trách cứ: “Ngươi như vậy giả vờ có lòng tốt đi cứu nó, còn muốn thoa thuốc, trái lại khiến nó chết chắc rồi. Nói đến nguyên nhân rất phức tạp, tạm thời không giải thích được.”
“Nếu là như vậy, thực sự là tại hạ làm sai. Chỉ là nhất thời không nghĩ ra tại sao nó lại chết chắc rồi.” Thế tử nghe xong chỉ là xấu hổ, cũng không nghi vấn, trái lại hỏi: “Xin hỏi cô nương có thể có phương pháp cứu vãn?”
Ngươi trang* a? Từ đâu tới tính khí vẫn tốt như vậy? Ta liền thử cho ngươi không thoải mái một chút xem. Ngô Minh suy nghĩ rồi nói: “Vậy thì xem ngươi có sợ ô uế, bẩn thỉu hay không. Nếu là chịu làm, vẫn còn có thể cứu nó.” (*đóng kịch, giả vờ)
Thế tử mặt dán thuốc cao mỉm cười: “Tiêu cô nương có gì cứ nói, tại hạ nếu như có khả năng, sẽ thử một lần xem sao.”
“Thật sự chịu đáp ứng?”
“Đương nhiên.” Thế tử tiếp tục mỉm cười.
Thu Buồn ông lão đi theo bên người thế tử trong lòng sớm có khó chịu, lúc này thấy thế tử tựa hồ làm ra một loại hứa hẹn thỏa hiệp nào đó, không khỏi âm thầm nổi cơn giận dữ.
Nha đầu này từ nơi nào đến, dựa vào cái gì chất vấn thế tử nhà ta?
Thế nhưng Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030464/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.