Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Ở thời điểm Lâm Triêu Dĩnh cuồng ngôn châm chọc Ngô Minh, Tông Trí Liên vẫn luôn điềm tĩnh.
Bởi vì hắn biết, Lâm Triêu Dĩnh đang hát hí khúc, mà Ngô Minh đang diễn trò.
Người trước đang phát tiết sự ghen tị ước ao súc tích trong lòng, người sau thì lại nhẹ như mây gió bồi tiếp diễn kịch.
Đặc biệt lúc chén trà trong tay Ngô Minh rơi xuống, Tông Trí Liên âm thầm khen một tiếng.
Trước Tông Trí Liên còn muốn trêu ghẹo cùng Ngô Minh nói, bị tức đến phun ngụm máu liền quá mức giả tạo rội.
Cái chén trà này đúng lúc rơi xuống, nhưng là có thể nói thần lai chi bút* a! (*tác phẩm của thần, ý nói làm cái gì đó rất hoàn hảo)
Đồng thời, Tông Trí Liên luôn luôn đề phòng Hỗ Vân Thương, sợ hắn không nhẫn nại được mà nổi giận.
Giờ khắc này lại thấy hắn có thể tự mình nhịn xuống, trong lòng không khỏi an lòng.
Hỗ Vân Thương rõ ràng tức giận đến máu huyết cuồn cuộn, nhưng nhớ tới chuyện xưa cùng thân phận nữ tử của Lâm Triêu Dĩnh không thể động thủ.
Mục Thanh Nhã hiển nhiên cũng thịnh nộ, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là chỉ tay ra ngoài cửa tỏ ý căm ghét muốn đuổi khách.
Mấy người đội hữu này của mình, thực sự là quá tuyệt, tâm trí trưởng thành rất nhanh. Tông Trí Liên vui vẻ nghĩ.
Ngược lại, cái Lâm Triêu Dĩnh này không nhớ tình xưa nghĩa cũ với Hỗ Vân Thương, công nhiên đối với đội hữu Tiêu Nhược Dao của hắn trào phúng như vậy, thậm chí đã quên trên tài nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030425/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.