Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
“Vân Thương khi còn bé thật không dễ dàng a.” Tông Trí Liên lắc cây quạt, thản nhiên mà giải thích: “Nhưng ít ra cha ngươi có quan tâm ngươi, đối với ngươi nghiêm khắc nhưng trái tim vẫn là buộc ở trên thân thể ngươi.”
Ngô Minh biết hắn nhớ tới lúc mình khi còn bé, liền nói rằng: “Đội trưởng, nói một chút sự tình của ngươi khi còn bé đi.”
“Được, nếu Vân Thương đã nói thẳng như vậy, ta cũng nói một chút đi. Liền nói chuyện ta giết người lần đầu tiên vậy.” Tông Trí Liên khẽ cười, chậm rãi nói.
“Ta từ nhỏ áo cơm không lo mà lớn lên, cảm thấy hết thảy đều rất tốt đẹp.”
“Chỉ là vẫn luôn có chút kỳ quái, ca ca chung quy không để ý tới ta, đệ đệ muội muội cũng phần lớn không thích ở cùng với ta.”
“Lớn tuổi chút, ta biết rồi. Nguyên lai bởi vì mẹ ta là ca cơ, chỉ là một vị bên trong nhóm ca cơ Tề quốc đưa tới. Sau một đêm bị cha ta say rượu, không cẩn thận lưu lại mầm giống.”
“May là cha ta coi như còn có tình, đối với con trai của mình có ý định chiếu cố, vì lẽ đó ta có thể sống sót. Bằng không dựa vào tâm địa của đại nương, chỉ sợ sớm đã cùng mẹ đồng thời trở thành cô hồn dã quỷ.”
“Thiếp thân nha đầu của ta, là thời điểm ta mười tuổi bắt đầu hầu hạ ở bên người.”
“Nàng không phải cái nha đầu đẹp đẽ, nhưng sáng sớm âm thanh đó gọi ta dậy là mềm nhẹ nhất, buổi tối vì ta làm ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030319/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.