Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Thiên Yêu Cung hắc y nữ Từ Côi đơn độc khiêu khích, ở dưới sự vây công của mười mấy vị Trượng Kiếm Tông đệ tử chật vật giãy dụa.
May là mọi người thấy nàng là nữ tử, hơn nữa tình thế không rõ nên còn chưa xuống tay quá nặng, bằng không chỉ sợ đã sớm bị phân thây muôn mảnh.
“Tạm thời dừng tay.” Xa xa thanh âm Lý Đạo Minh lần thứ hai truyền đến, hắn vẫn là không lộ diện.
Nghe được tuần sát sứ truyền âm, mười mấy vị đệ tử thu kiếm lùi lại.
Hắc y trên người Từ Côi đã có mấy chỗ cắt ra vết thương, cũng không tiếp tục lặp lại thái độ hung hăng đứng thẳng trên nóc nhà vừa nãy nữa.
Nàng hộc hộc thở hổn hển, một đôi mắt nhìn chằm chằm Ngô Minh đang nhàn nhã ở phía xa xa, tràn đầy tức giận.
“Trước mặt mọi người đừng tinh tướng, tinh tướng sẽ bị luân phiên bạo cúc!” Ngô Minh hừ một câu.
“Cái gì? Luân phiên bạo cúc?” Hỗ Vân Thương nghe không hiểu.
“Một đóa hoa mỹ lệ nhưng tà ác.” Ngô Minh liếc Từ Côi đang chật vật mà khà khà cười không ngừng.
“Vị Trượng Kiếm Tông đang ẩn thân nói chuyện kia!” Từ Côi lại quay đầu hướng phía xa xa cao giọng quát lên: “Rụt đầu rụt cổ không dám ra đây, tính là thứ gì?!”
Đệ tử Trượng Kiếm Tông chung quanh lại một trận quát lớn.
Lý Đạo Minh ở phía xa vẫn cứ không hiện thân, thậm chí ngay cả đáp lời đều không có.
Từ Côi dường như một bụng oan ức kêu to: “Cả đám người các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030308/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.