🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Tông Trí Liên đối với cách nói kẻ tham ăn này cũng nghe hiểu được, lại không ngại Ngô Minh trêu ghẹo: “Ha ha! Cái danh hiệu kẻ tham ăn này ta còn nguyện ý làm. Bản tính của ta vốn không thích tu luyện huyền khí, luôn cảm thấy ngồi xếp bằng tu luyện rất tẻ nhạt. Sau này liền rèn luyện huyền khí như vậy, giúp ngươi mỗi lần nấu ăn ra chút công sức vậy!”
Hỗ Vân Thương ở bên cạnh gật đầu: “Cái này xác thực là một chuyện nhất cử lưỡng tiện. Không nghĩ tới toàn tâm làm một việc, dù cho là muốn thổi đống lửa được đến món ăn mỹ vị, cũng có thể kích phát hết thảy dư lực trong đan điền cơ thể, tạo thành sự tiến bộ có lợi đối với huyền khí.”
Ở bên trong ánh mắt Mục Thanh Nhã cũng liên tục xuất hiện những tia sáng kỳ dị, có chút nóng lòng muốn thử.
Bất quá, ba người rất nhanh cảm thấy: Ăn no rồi!
“Chúng ta đem nơi này thu dọn một chút đi.” Ngô Minh vỗ vỗ tay, bắt đầu đem tạp vật phụ cận tảng đá thu thập lại một chỗ, đồng thời tập trung dập tắt đống lửa.
“Nấu cơm dã ngoại còn phải thu dọn?” Tông Trí Liên cùng mọi người không hiểu
“Nếu như tất cả mọi người đi dã ngoại đều vứt rác rưởi lung tung, như vậy chúng ta sẽ không còn chỗ nấu cơm dã ngoại nữa.” Ngô Minh vẫn là tương đối có ý thức bảo vệ môi trường cho hậu thế.
“Lời ấy rất hay.” Hỗ Vân Thương còn nói ra câu mà Ngô Minh tương đối quen thuộc.
Tông Trí Liên cùng Mục Thanh Nhã cũng hỗ trợ thu dọn.
Tiếp theo sau thời gian một chén trà nghỉ ngơi, tự yêu mình công tử dẫn đầu ưỡn cái bụng, lảo đảo một lần nữa đi vào Trảm Dê Trấn.
Đi tới một chỗ cửa hàng vải vóc phục mũ, Tông Trí Liên chỉ tay: “Đã hứa mua cho các cô nương đây mấy bộ quần áo mới… Ạch, chúng ta cùng nhau đi mua quần áo mới vậy.”
Mấy người đều một thân dầu mỡ, liền như thế đi vào cửa hàng.
Điếm tiểu nhị bị mùi vị trên thân thể bốn người hun đến lệch đi, nhưng sau khi Tông Trí Liên đem một nén bạc đập vào trên đầu hắn, ngay lập tức liền toát ra nụ cười: “Mấy vị ông chủ, cô nãi nãi, muốn may riêng bằng chất liệu gì?”
“May riêng cho hai người bọn họ ba bốn bộ trang phục thông thường.” Tông Trí Liên phân phó nói, lại quay đầu hỏi Hỗ Vân Thương: “Ngươi có nhu cầu gì?”
“Không cần tiêu tốn, trong phòng ngủ của ta ở tông môn có lão bộc chăm sóc, hắn mang theo rất nhiều y phục sạch cho ta để thay.”
“Ngươi không thay y phục, nhưng các nàng có thể không làm được.” Tông Trí Liên cười nói: “Bộ dáng này một đường đi trở về, các nàng còn muốn lập gia đình đây? Chỉ sợ nhà chồng sẽ xoi mói.”
Mục Thanh Nhã mặt đỏ lên. Nữ hài nhi nhà lành coi trọng mặt mũi hơn tính mạng, vừa nãy hầu như một đường đi nhanh sao cho tìm được cái tiệm vải vóc này, tựa là sợ để người quen nhìn thấy chính mình một thân bẩn thỉu nhớp nhúa.
“Không có chuyện gì, nhà chồng hẳn là sẽ không chú ý.” Hỗ Vân Thương cũng lại đỏ mặt lên, thấp giọng lẩm bẩm.
“Ồ?” Tông Trí Liên cảm thấy tựa hồ có chút thú vị, lại muốn truy hỏi, đột nhiên nghĩ tới một chuyện: “Tiểu nhị, cái trấn này có chỗ nào có nước nóng để tắm?”
Chỗ có nước nóng để tắm hay còn gọi là nhà tắm công cộng.
Ngô Minh nghe được câu hỏi này sửng sốt một chút, rất nhanh lỗ tai trong phút chốc liền dựng thẳng lên.
“Ta không thể có lỗi với ánh mắt của các cô nương, để khuôn mặt đẹp trai nhất Tề quốc ẩn nấp ở bên dưới lớp dầu mỡ như vậy.” Nói xong câu đó, tự yêu mình công tử còn muốn vội vã móc ra tiểu gương đồng trong ngực, soi rọi cái trán của chính mình.
“Bẩm công tử, trên trấn thật có nhà tắm nước nóng, phòng lớn mỗi người mười đồng, phòng nhỏ mỗi người nửa lượng bạc.” Tiểu nhị cửa hiệu vải trả lời.
“Vậy chúng ta liền đi tới đó để tắm nước nóng.” Ngô Minh lôi kéo Mục Thanh Nhã liền đi ra ngoài.
Tiểu nhị liền vội vàng khom người nói xin lỗi: “Thứ lỗi cho tiểu nhân không có nói rõ ràng, trên trấn còn chưa có chỗ nào có phòng tắm nước nóng cho nữ.”
“Thật bực mình, trong tông môn có phòng tắm công cộng cho nữ sao?” Ngô Minh không cam tâm hỏi.
Tông Trí Liên ngẩn người, quay đầu liếc nhìn nhìn Hỗ Vân Thương, thấy đối phương cũng không cách nào khẳng định, liền cau mày suy nghĩ một chút ngập ngừng nói: “Hình như là không có, chỉ có Nguyên Liệu Điện có cái tịnh thân trì dùng suối nước nóng, tác dụng cũng không phải đơn thuần dùng để tắm rửa.”
“Dựa vào cái gì không có địa phương cho nữ tử tắm rửa! Thậm chí ngay cả trong tông môn đều không có!” Ngô Minh giận dữ.
“Cái này thật không có.” Tiểu nhị trong miệng liên tiếp xin lỗi. Đương nhiên trong lòng không cho là vậy, cảm thấy tiếc nuối vì có nữ tử nào là chịu dùng tiền tắm rửa ở bên ngoài? Tỷ như em gái của mình cũng là trốn ở trong phòng lau rửa một chút.
Ngô Minh còn đang căm giận bất bình: “Cái này không được, làm sao liền đến cái nhà tắm nữ đều không có? Quả thật quá đáng rồi!”
Mọi người còn tưởng rằng Ngô Minh là bất bình cho nữ giới bị phân biệt đối xử, Tông Trí Liên nói: “Nếu muốn nói nhà tắm nước nóng cho cô nương, chỉ có cấp bậc như Châu Thành may ra mới có, cái Trảm Dê Trấn nhỏ bé này, không có cũng là đoán trước được. Ta sắp xếp các ngươi ở tại khách sạn tốt nhất trong trấn nghỉ ngơi một chút, thay y phục tắm rửa một phen cũng tốt.”
Phòng trọ xa hoa hảo hạng, đều có đủ phòng tắm cùng thùng gỗ các loại, là chỗ dành cho rất nhiều nữ khách khó tính có muốn tắm rửa thay y phục.
“Đội trưởng, ta hi vọng ngươi có năng lực trợ giúp ta.” Ngô Minh một mặt đứng đắn nói với Tông Trí Liên.
Tự yêu mình công tử buồn bực: “Cái gì? Trợ giúp ngươi cái gì? Cứ nói đừng ngại.”
“Ta muốn ở trong tông môn mở một nhà tắm công cộng dành cho nữ tử, mời ngươi tới đầu tư vào đó.” Ngô Minh nói: “Tiền lời thu được ngươi chiếm phần lớn, ta chỉ nghĩ kế, đảm nhiệm chức tổng giám vận hành nhà tắm, mỗi ngày ở trong đó tuần tra, quan sát có hay không có khách hàng yêu cầu thêm dịch vụ.”
Tuy rằng có rất nhiều từ mới mẻ nghe không hiểu, nhưng không ảnh hưởng sức lý giải của Tông Trí Liên, hắn hớn hở nói: “Không thành vấn đề, cái này có thể cân nhắc.”
“Cảm tạ ngươi đã suy nghĩ cho rất nhiều tỷ muội.” Mục Thanh Nhã lôi kéo tay Ngô Minh, cảm kích dùng tay ngữ biểu thị tán dương.
“Vì nữ tử khắp trong thiên hạ có thể tận hưởng tẩy rửa trong hồ nước nóng, hơn nữa hưởng thụ đến phục vụ tắm rửa hạng nhất, ta nhất định phải mau chóng mở nhà tắm ở trong tông môn.” Ngô Minh hùng tâm cao hơn trời, một mặt đầy vẻ chính khí ngay thẳng kiên quyết nói rằng: “Chuyện này là việc cấp bách hiện nay, nhất định phải nắm chắc làm! Toàn lực làm! Chú tâm làm!”
“Tiêu Nhược Dao ngươi có tấm lòng bao dung quảng đại, một việc nhỏ bé cũng cho thấy thiện ý, thực sự là tấm gương cho chúng ta a.” Tông Trí Liên đã ăn cơm của người ta*, giờ khắc này dồn dập đưa lên lời nịnh nọt. (*nguyên gốc là 吃人嘴短)
Đó là đương nhiên, chuyện làm bãi tắm công cộng nữ này tuyệt đối phải nhanh. Ngô Minh hận không thể lập tức xây dựng một toà trung tâm tắm rửa siêu hào hoa, để vô số mỹ nữ trong tông môn ở trong đó hưởng thụ tắm rửa nô đùa. Mà chính mình ở trong đó dò xét, thỉnh thoảng chỉ đạo những nàng mặc đang mặc quần áo mỏng xuyên thấu làm động tác yoga, thậm chí là làm xoa bóp ở một vài chỗ trên người mỹ nữ.
Đối với việc này, Ngô Minh sâu sắc cho là mình chắc chắn sẽ không lười biếng, không để bản thân biếng nhác mà tự mình động thủ phục vụ.
Dị thế Long Ngạo Thiên, hạng công trình thương vụ thứ nhất tựa là thành lập nhà tắm nữ, cũng tự mình đi dò xét trong đó. Phần thành tựu xuyên qua này không biết đã từng có ai đạt được hay chưa?
Làm người ngoài thèm chảy nước miếng a, ưu thế của xuyên không tiến hóa khung máy móc rốt cuộc hiển lộ ra rồi! Trong lòng Ngô Minh ngập tràn hạnh phúc, ta nghĩ là mình sẽ làm dò xét viên nhà tắm nữ.
Tuần tra viên nhà tắm nữ, nghề nghiệp mà bao nhiêu người ước ao a! Nghề nghiệp tốt nhất của Long Ngạo Thiên phiên bản biến thân!
Lại tiến tới phát sinh cái huấn luyện viên yoga gì, thợ đấm bóp, thúc nhũ sư… (e hèm)
Ngô Minh âm thầm mơ mộng đến bong bóng nước mũi đều muốn chảy ra.
Đang nghĩ ngợi, ngoài cửa đột nhiên có âm thanh lão nhân truyền đến: “Thiếu gia, thiếu gia, ngài ở đây sao?!”
Lão nhân nột thân trang phục nô bộc từ bên ngoài nhìn xung quanh, nhìn thấy Hỗ Vân Thương lập tức mừng rỡ tiến vào.
Hỗ Vân Thương đứng dậy, kinh ngạc nói: “La bá, có chuyện gì?”
La bá nhìn thấy Hỗ Vân Thương thì rất mừng rỡ, nhưng thấy hắn một thân trang phục vấy bẩn cũng ngẩn người, bất quá rất nhanh phản ứng lại, đến gần ở bên tai Hỗ Vân Thương nói nhỏ.
Ngô Minh bây giờ tai lực phi thường nhạy bén, nghe được rõ ràng: Có người Lâm Kiếm môn đi tới Hỗ Đao môn gây sự, để cho Hỗ Vân Thương mau chóng trở về.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.