Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Lúc bị thả xuống giếng rõ ràng là thân thể đã được Bạch trưởng lão dùng huyền lực khống chế một chút, không có bị rơi xuống đến trọng thương, nhưng cũng chật vật va quệt không ít bụi đất rong rêu ở trên vách giếng, còn muốn rơi đến cái mông đau đớn ê ẩm.
“Ngươi cái con nha đầu này, thông minh thì đúng là thông minh, nhưng sao lại không có một chút cảm giác lo ngại!” Bên cạnh giếng người đến tập kích không che giấu giọng nói của chính mình nữa, còn đem trang phục dạ hành cùng mũ trùm khăn bịt mặt dỡ xuống, để lộ ra khuôn mặt của một ông lão râu tóc bạc trắng.
Ngô Minh xoa cái mông ngửa đầu nhìn lên, dưới ánh trăng cũng có thể thấy rõ, xác thực là Bạch trưởng lão ban ngày còn muốn bảo hộ mình.
“Bạch trưởng lão, không biết ta có chỗ nào đắc tội ngươi, làm sao lại đem ta giam cầm ở đây a?” Ngô Minh ngẩng đầu hướng lên trên kêu.
không khí ẩm ướt vẩn đục xung quanh từ lỗ mũi truyền vào, thanh âm nữ hài nhi ôn nhu ở bên trong miệng giếng quanh quẩn vang vọng.
Bạch trưởng lão hướng phía dưới cả giận nói: “Ngươi lại tự xưng là con gái rơi của ta, còn chưa đắc tội ta?”
“Này, lúc đó là vì kiểm tra thân phận của ngươi có được hay không? Người cần tận lực che giấu giọng nói của chính mình, có khả năng rất lớn là người mà ta nhận biết. Nhưng lại thờ ơ đối với chuyện của Lâm đại tiểu thư, mà vẫn cần ẩn giấu thanh âm càng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030237/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.