Chuyển ngữ: hongtuananh 
Edit: Bồng Bồng 
Cái tên này thật đúng là không tiếc máu của mình a, Ngô Minh không nói gì mà nhìn Hỗ Vân Thương đem ngón tay nhuốm máu bôi lên ở trên bia trúc. 
“Sao ngươi lại không tìm một thanh đao mà khắc chữ?” Ngô Minh nhỏ giọng chê trách. Nếu như cái thế giới huyền khí này có Cổ Hoặc Tử: Người Trong Giang Hồ, nói không chừng Hỗ Vân Thương sẽ trở thành một lão đại, bởi vì sẽ chơi khốc… 
“Chung quanh đây chỉ có quán rượu, tìm đâu ra cửa hàng binh khí.” Hiếm thấy Hỗ Vân Thương trả lời câu hỏi của Ngô Minh, có thể là nhờ nàng đã tặng bài minh văn táng đao ấy. 
Đổi lại người khác, cho dù là Bạch trưởng lão, cũng sẽ đối với việc Ngô Minh tặng thơ văn cảm khái một phen, nhưng hết lần này tới lần khác Hỗ Vân Thương chỉ đơn giản khen hai chữ, thực sự là lãng phí thơ Lý Bạch cùng Tào Thực hai vị văn hào tài hoa này. 
Hỗ Vân Thương viết xong bài minh văn dùng để tế đao, quay về trúc bia khom người lại: “Lâm Vân Đao, ngươi là Triêu Dĩnh biếu tặng ta, nhưng hư hại ở trong tay ta, coi là thật xin lỗi. Một ngày nào đó, có một thanh đao khác cũng do tự tay ta chôn xuống, như hữu duyên, các ngươi cùng kết bạn đi thôi.” 
“…” Ngô Minh xoa xoa huyệt thái dương cảm thấy cái tên Hỗ Vân Thương này đúng là một ngốc tử. 
Táng được đao rồi, Hỗ Vân Thương đối với Ngô Minh chắp tay, xoay người liền đi. 
“Này! Ngươi hãy nghe ta nói!” Ngô Minh đuổi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030232/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.