Bên trong Trượng Kiếm Tông ở nội môn trọng địa một chỗ u tĩnh, mấy vị trưởng lão đang thưởng thức trà nghị sự.
“Lại nói tông chủ cho làm nghi thức nhập thí sớm, không biết là vì chuyện gì?”
“Có người nói là Tề vương cùng thái tử điện hạ đều ốm yếu, các thế lực trong vương điện nổi lên tranh chấp, vương hậu thỉnh tông chủ đi vào áp trận.”
“Tề quốc ta ở trong Thanh Châu ngũ quốc vốn dĩ suy nhược, gần mười năm qua quốc vận bất hưng, loạn trong giặc ngoài không ngừng, triều đình nếu không hạ quyết định, sợ là sẽ có chuyện lớn xảy ra.”
“Tông chủ cũng quá mức bận tâm tình cũ. Thời điểm như vậy, chỉ cần tông chủ có thể bế quan mấy năm đột phá cảnh giới bây giờ, ta nghĩ rằng những đám đạo chích kia sẽ không dám tiếp tục lỗ mãng, cần gì phải hao tâm tốn sức vào chuyện khác?”
“Ai, tông chủ cùng Tề vương năm mươi năm trước lúc vẫn còn là thiếu niên và thái tử, chính là bạn tri kỉ là bằng hữu có sinh tử chi giao, làm sao sẽ cự tuyệt?”
Lúc này, vị lão giả dẫn đường cho Ngô Minh cùng đám nữ tử Thanh Lĩnh kia đi đến.
“Há, Bạch trưởng lão, làm phiền.” Các vị trưởng lão chắp tay.
Dẫn đường lão giả giơ tay lên đáp lễ. Hiển nhiên, hắn họ Bạch, đồng dạng chiếm giữ vị trí trưởng lão, mà đứng ở bên trong các vị trưởng lão lại có thân phận không thấp.
Có thị đồng dâng trà hương.
“Ngươi thật đúng là bán mặt mũi cho Ba lão đại, càng tự mình làm người dẫn đường cho chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-ha-khong-phai-la-nu/1030207/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.