Nguyên Nghi Chi nổi giận.
Nàng đây là mới gả vào Tạ phủ ngày thứ năm!
Trở lại Thanh Việt Viện, nàng đem Tử Tinh giao cho bà vú Tôn của mình, rồitự nhốt mình ở thư phòng tại tây phòng, không cho bất cứ ai đến quấyrầy.
Nàng ngồi ở trước thư án, không nhúc nhích, mắt thẳng tắpnhìn chằm chằm trên thư án ống đựng bút, đồ rửa bút, giá bút những vậtnày, vừa tựa hồ con mắt không tiêu cự, chỉ là ngẩn người.
Cứ như vậy, nàng ngồi lặng thinh đến khi mặt trời xuống núi khiến trong phòng trở nên mờ mịt.
Khi xong công vụ về nhà Tạ Ung ở thư phòng tìm được nàng thì nàng cảm thấynội tâm của mình trở nên hỗn loạn như dã thú đã được thuần phục, ngoanngoãn nằm ở đó chờ chủ nhân chải lông cho nó.
Vừa nhìn thấy Tạ Ung, Nguyên Nghi Chi đứng lên: "Chàng đã trở lại."
Tạ Ung nhìn nàng một chút, thấy sắc mặt nàng đã bình tĩnh, liền gật đầu, "Chuyện hôm nay ta đều nghe Tôn ma ma nói."
Trên mặt Nguyên Nghi Chi nụ cười được nặn ra một cách miễn cưỡng chợt tiêutan sắc mặt nàng không đổi đứng đó chờ nghe ý kiến của Tạ Ung.
Tạ Ung lấy tay vuốt vuốt cái trán, hắn không nghĩ tới mình vừa quay lạivới công việc trong nhà liền nhốn nháo một chút rảnh rỗi cũng không chừa cho hắn.
Hắn ngồi xuống, đưa tay kéo Nguyên Nghi Chi đến bêncạnh mình, cầm bàn tay nhỏ bé lạnh buốt của nàng, hai tay nắm chắc vìnàng sưởi ấm, nói: "Năm đó Triệu thị là mẫu thân tìm về , vốn là coitrọng bà vì thân phận đàng hoàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-gia/1066/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.