Quả nhiên sáng sớm đã thấy hắn đứng đánh quyền.
Tạ Ung thật ra là người khá chú trọng tới việc chăm sóc sức khỏe, trướckia đi theo lão ân sư học về dưỡng sinh, trên căn bản không hề bỏ quachuyện gì, có điều sau này vì quá bận rộn nên đành phải gác lại.
Nhưng bây giờ hắn lại ý thức lại được tầm quan trọng được của việc giữ gìnsức khỏe, để có thể sống cùng Nguyên Nghi Chi tới già, vì Nguyên NghiChi "tính" phúc, hắn nhất định phải nỗ lực.
Cuối mùa thu đầu mùađông, hà hơi thành sương, mặt đất phủ đầy một lớp sương trắng mỏng, nhahoàn quét dọn sân sớm có đôi khi vụng trộm ngắm nhìn nam chủ nhân, thấyhắn dáng người thon dài cân xứng, động tác tuyệt đẹp như thư sinh, mimắt như phượng, mặt như bạch ngọc, thật sự là quân tử như ngọc, cử chỉđoan chính, nhìn thế nào cũng giống người trên tiên giới, tất cả nữ tửđều sẽ cảm thấy bộ dáng đó chính là người tình hoàn mỹ, làm cho một nhóm nhỏ nha hoàn mặt đỏ tim dập, nghĩ vẩn nghĩ vơ.
Tạ Ung đánhxong một bộ quyền, thân thể trở nên khoan khoái, hắn cảm thấy cả ngườigân cốt đều giãn ra, rất thoải mái, nhìn trời sắc còn sớm, liền chuẩn bị đánh tiếp một quyền, đúng lúc này, hắn ngẩng đầu lại thấy lão bà làmviệc tại Thanh Việt Viên đang đi đến, liền cất cao giọng nói lớn muốn bà dừng lại, “Tôn gia, chuyện gì?”
Tôn bà đột nhiên nghe tiếng, lại gặp Tạ Ung trong viện, vội vàng quỳ gối hành lễ, nói: “Lão gia, thiếugia đến thỉnh an, ta thấy còn sớm, lo lắng lão gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-gia/1061/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.