Cơ thể mệt mỏi, Tạ mẫu không hề để ý rằng trước giường bà lúc này là mộtđôi vợ chồng mới cưới xem ra rất là xứng đôi, liền quay lưng lại giả bộngủ, không ngờ mê mê hồ hồ ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Đợi khi tỉnh lại, bên ngoài đã vang lên tiếng trống canh ba.
Trong phòng ngủ lúc này vô cùng yên tĩnh, chỉ có một ngọn nến đang cháy, tỏa vầng sáng dịu dàng xuyên qua màn trướng.
Tạ mẫu thấy con dâu mới Nguyên Nghi Chi đang ngồi bên bàn vuông cạnh cửasổ, tay phải chống mặt, đầu tựa xuống, đang ngủ gà ngủ gật.
Nguyên Nghi Chi ngày hôm qua trời chưa sáng đã phải dậy sớm trang điểm, chỉnhchu trang phục, cả ngày cũng chưa hề được nghỉ ngơi, bây giờ còn phảithức đêm cùng với bà, cho dù là người trẻ thì cũng khó mà chịu nổi.
Tạ mẫu biết ngày đại hôn sẽ rất khổ cực, lúc này đáng lý là Nguyên NghiChi phải được trải qua đêm tân hôn ngột ngào cư nhiên lại vì bà mà chịungoan ngoãn ở lại phòng phục vụ mình , không khóc làm khó, lòng bà cũngcó chút thâm tình.
Tạ mẫu đang định mở miệng gọi Nguyên Nghi Chiđi nghỉ ngơi thì màn cửa nhẹ nhàng được vén lên, con trai của bà - TạUng đi vào, Tạ mẫu không hiểu, có phần chột dạ vội vàng nhắm mắt lại giả bộ ngủ.
Tạ Ung trong tay bưng một cái khay, phía trên là haichén canh miến vịt, trên khuỷu tay còn mang theo một cái áo choàng dàylót lông thỏ, đường viền lông chồn tía tinh xảo.
Tạ Ung để cáikhay lên bàn, sau đó đem áo choàng nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-gia/1046/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.