Đêm tân hôn, khi vén tấm khăn trùm đầu của nàng, qua đôi mắt lạnh lùng xa cách, ta đã hiểu rõ thái độ của nàng. Tựa như một thùng nước lạnh dội thẳng vào lòng ta.
Nàng quá mức bình tĩnh, chẳng có chút gì giống tân nương mới cưới, không một chút vui mừng hay bối rối. Với nàng mà nói, hôm nay phu quân là ta hay là ai khác đều không có gì khác biệt. Dù sao cũng chẳng phải người trong lòng nàng.
Nàng nâng chén rượu giao bôi, đưa cho ta một ly, chúng ta kề nhau uống cạn.
Đặt ly rượu xuống, nàng bất ngờ đưa tay muốn giúp ta thay y phục.
Ta vội nắm lấy tay nàng, nhìn thẳng vào mắt nàng: “Ta tự làm.”
Nàng chậm rãi rút tay lại, dõi theo ta tháo bỏ ngoại bào.
“Nàng thật lòng muốn làm thê tử của ta sao?” Lời này, thật ra ta cũng hỏi một cách nghiêm túc.
Nàng ngẩn ra, rồi khẽ cười nói: “Đã thành thân rồi, tướng quân nói thế là sao?”
Ta nhìn vào mắt nàng, giọng nói mang theo chút cố chấp: “Thê tử của ta, trong lòng chỉ có thể có mình ta. Nàng làm được không?”
Nàng trầm tư trong chốc lát, rồi lại mỉm cười: “Tướng quân là người trọng tình trọng nghĩa, điều này ta không thể lừa chàng được. Trong lòng ta chỉ có một người, tiếc là không phải tướng quân.”
Nghe nàng nói xong, ta nhấc chiếc áo ngoài lên lần nữa, vì ta đã nhận được câu trả lời như dự đoán.
“Nếu không phải, ta sẽ không ép buộc.”
Nàng nghe lời ta nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-gia-voi-de-vuong/3743808/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.