“Ngươi mang Thanh Lân xuống sân, trực tiếp cho nàng sử dụng Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán giúp ta. Ngoài ra, nếu được thì lát nữa mời ngươi ra tay giúp nàng thuận tiện một phen, đổi lại… chuyện ngươi nhờ ta cứ như thế tính đi.” “Chuyện này…” - Pháp Mã có chút ngập ngừng hỏi lại: “V-Vô đại nhân, ngài… nói thật sao?” Thân là một người thành đạt nhiều năm trên lĩnh vực luyện đan, hắn biết việc dùng người sống đi thử đan dược là tối kỵ. Nhất là trong bối cảnh cái tên Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán chưa từng được người khác biết đến, đồng thời cả dược hiệu lẫn dược tính đều còn đang trong vòng nghi vấn, thì việc cho một nữ hài tử chưa thành niên sử dụng… càng là tối kỵ trong tối kỵ a. “Thứ nhất, lời ta nói ra chưa bao giờ là giả, không tin ngươi có thể hỏi Nạp Lan tiểu thư sẽ rõ.” - Tiêu Thiên cười nhạt đáp: “Thứ hai, đối với việc thực hiện thí nghiệm lên người sống, ta so với càng ngươi càng tẩy chay. Không cần nói đâu xa, sự kiện Diêm Thành gần đây chính là ví dụ điển hình nhất. Đương nhiên, ta biết lấy thân thử thuốc sẽ luôn tồn tại một tỉ lệ nguy hiểm nhất định, nhưng ta tin tiểu Mộc, Thanh Lân lại tin ta, như thế là đủ rồi.” Lời giải thích từ Tiêu Thiên chưa hoàn toàn thuyết phục được Pháp Mã, nhưng chí ít thì nó thể hiện được phần nào quyết tâm, cũng như nào cơ sở đằng sau quyết định ẩn chứa nhiều mạo hiểm này. Mà, nói thế thôi chứ yếu tố quan trọng nhất để vị Dược Hoàng này gật đầu đồng ý chính là câu nói “chuyện ngươi nhờ ta cứ như thế tính đi” ấy. Vốn đã chuẩn bị xuất huyết một phen, hiện tại người ta bỗng nhiên “miễn phí” cho mình, ngu sao không làm! Và cứ như thế… “Thanh Lân nha đầu, đắc tội!” Pặp! Soạt! “Aaaaa… tha mạnggggg…” ...một tay Pháp Mã bắt lấy vai Thanh Lân, cả người hóa thành làn gió biết mất khỏi khu vực khách quý, để lại phía sau một tiếng la thất thanh đầy đáng thương. … Dưới sân. “Hahaha… hahaha…” Vụt! “...hahaha… khục… khục… Pháp… Pháp Mã… ngươi muốn làm gì!?” Đang ngẩng đầu cười như chưa từng được cười, nhưng vừa thấy Pháp Mã bất thình lình hiện thân như u linh, Viêm Lợi xém chút thì cắn phải lưỡi. Trong một sát na, hắn còn tưởng là mình cười càn rỡ quá khiến người ta nóng mặt mà ra tay giết người tại chỗ bất chấp hậu quả ấy. “Xin lỗi mọi người!” - Một chút cũng không thèm để ý Viêm Lợi, Pháp Mã đảo mắt một vòng quanh quảng trường, âm thanh quen thuộc lần nữa vang vọng trong tai từng người đang có mặt tại hiện trường: “Tình huống hiện tại là bởi vì đan dược Mộc cô nương luyện ra có chút… đặc biệt, ở chỗ những thủ đoạn kiểm tra thông thường sẽ không mang lại bất kỳ hiệu quả nào, cho nên ta buộc phải hiện thân để đưa ra một phương pháp kiểm tra khác.” Vừa nói, hắn vừa dắt Thanh Lân lúc này đã mắt mũi đỏ hoe tới trước bàn đá của Mộc Ánh Tuyết. “Như mọi người đều thấy, nữ hài tử này năm nay đã mười bốn, mười lăm tuổi nhưng đẳng cấp vẫn khiêm tốn tại Đấu Khí ba đoạn. Nói cách khác, nếu không phải bản thân nàng thiên phú thấp kém, thì chỉ có thể là do thời gian tiếp xúc với tu luyện chưa lâu mà thôi. × — QUẢNG CÁO —
Hiện tại, được sự đồng ý và cho phép từ… cả bản thân nàng, lẫn người bảo hộ của nàng, Luyện Dược Sư công hội chúng ta sẽ đứng ra tổ chức một lần… Lấy - Thân - Thử - Thuốc trước sự chứng kiến của tất cả mọi người. Xin nhắc lại một lần nữa, lần lấy thân thử thuốc này đã nhận được sự đồng ý, cũng như cho phép từ tất cả những người có liên quan, hoàn toàn không hề tồn tại ép buộc hay lừa dối nào ở đây. Ngoài ra, để đảm bảo tính minh bạch và an toàn, thì cá nhân Pháp Mã ta sẽ là người chịu trách nhiệm cuối cùng cho mọi vấn đề xảy ra với nữ hài tử này ở đây hôm nay, bất kể đó là kết quả tốt, hay hậu quả xấu đều không ngoại lệ.” Lời của Pháp Mã vừa kết thúc, toàn bộ quảng trường lập tức bùng nổ. “Lấy thân thử thuốc, vẫn là dùng một nữ hài tử chưa thành niên làm chuột bạch. Cái này không nên a!” “Về tình thì đúng là không nên, nhưng theo lý mà nói, Pháp hội trưởng đã được sự đồng ý và cho phép của những người có liên quan, trong bối cảnh Tụ Tinh Tán không thể dùng thủ đoạn thông thường để kiểm tra thì đây có thể xem là phương pháp duy nhất rồi, đúng không?” “Có lý! Huống hồ Pháp hội trưởng đã nói đích thân ngài ấy sẽ đứng ra giám sát quá trình, đồng thời chịu hoàn toàn trách nhiệm bất kể kết quả tốt hay xấu mà. Ta nghĩ… cẩn thận xem tiếp thôi.” “...” Đây đó vẫn tồn tại rất nhiều ý kiến trái chiều, cho rằng dùng người sống, vẫn là nữ hài tử chưa thành niên đi mạo hiểm làm thí nghiệm là hình vi rất phi nhân tính. Tuy nhiên, cũng không thiếu ý kiến phản bác lại, nói có Dược Hoàng như Pháp Mã tự mình ra tay thì nguy cơ trên thực tế cũng chưa chắc đã cao đến như vậy. Mà, bất kể khán giả có phản ứng thế nào thì quyết định đều đã được đưa ra rồi. Tiếp theo bọn họ những kẻ ngoài cuộc này cũng chỉ có thể bình tĩnh quan sát tiếp mà thôi. Về phần những người trong cuộc… “Là ý của hắn sao?” “Ừm, là Vô đại nhân quyết định, sau khi đã hỏi thăm ý kiến Thanh Lân.” “Thì ra là thế!” - Nghe được câu trả lời của Pháp Mã, Mỹ Đỗ Toa yên tâm hơn đôi chút, nhưng vẫn quay sang Mộc Ánh Tuyết bên cạnh: “Ngươi có nắm chắc không, tiểu Mộc?” Gật! EQ Mộc Ánh Tuyết thấp nên nàng thường sẽ chỉ mở miệng với Tiêu Thiên, nhưng điều đó không có nghĩa là nàng ngốc đến mức không biết những cách giao tiếp cơ bản của một con người. Và một gật đầu “cơ bản” này là đủ để những lo lắng sau cùng được giải quyết rồi! “Thời gian không còn sớm, hiện tại ta tuyên bố…” - Lần nữa cao giọng thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, Pháp Mã tự mình cầm lấy Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán giơ lên quá đầu: “...quá trình thử đan, bắt đầu!” Boonggggg… Tiếng chuông quen thuộc lại vang lên nhưng lần này các khán đài không hề bùng nổ nữa, thay vào đó là một sự tĩnh lặng và chăm chú đến mức thời - không như ngừng lại. Dưới sân, Thanh Lân có chút sợ hãi với viên đan dược tuyết trắng đang được Pháp Mã đặt trong lòng bàn tay xòe trước mặt nàng. Chỉ là… chủ nhân quan sát từ sau lưng, trước mặt lại có Mỹ Đỗ Toa tỷ tỷ và Mộc tỷ tỷ hai người chị lớn trong nhà vẫn luôn đối đãi với nàng rất tốt mỗi ngày mỉm cười cổ vũ, rất nhanh Thanh Lân liền gạt nước mắt để cầm lấy Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán lên, sau đó trước ánh mắt nháy đều không dám nháy của tất cả mọi người… × — QUẢNG CÁO —
Ực! ...cứ thế một hơi đem đan dược bỏ vào miệng nhỏ rồi nuốt xuống. Mất đi nguồn gốc duy trì, toàn bộ dị tượng do Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán gây ra từ hương thơm, gió mát, tới yên vụ và tầng mây mọi thứ đều đồng loạt biến mất. Thế nhưng rất bất ngờ là chẳng ai tiếc nuối chúng cả, bởi vì tất cả bọn họ, thấp từ thường dân cao lên tới siêu cường giả Đấu Hoàng, đều đã bị sững sờ bởi… một dị tượng khác chói mắt hơn, theo đúng nghĩa đen, thu hút cả rồi. Chỉ thấy ngay sau khi đan dược theo cuống họng Thanh Lân nhuyễn động mà trôi xuống, toàn thân cô bé lập tức cũng theo đó… không ngừng tỏa ra từng luồng ánh sáng trắng toát, dịu nhẹ mà thần thánh. Đáng nói hơn là, mặc dù không biết, cũng như chưa đủ đẳng cấp để bay, nhưng cả người Thanh Lân bây giờ lại cứ thế lơ lửng trên không trung trong tư thế xếp bằng, nhìn qua không còn cùng vẻ sợ sệt đáng thương trước đó có liên hệ nữa, ngược lại là giống Thần Linh hiện thế lắm. “...” Thời gian chậm rãi trôi qua. Ít phút sau khi dị tượng bắt đầu, Thanh Lân lúc này đã sớm ổn định trong hư không cách mặt đất hơn hai mét, ánh sáng tỏa ra cũng đã thôi không trở nên chói chang hơn nữa, thay vào đó chúng lại có xu hướng thu hẹp thành một lớp màng mỏng bao quanh thân thể nàng. Đang lúc mọi người cho rằng chuyện đến đây đã có vẻ tạm ổn thì… Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! ...gió bắt đầu nổi lên, cùng với đó là… “Đây… đây là… là khí triều!” “Thật sự là khí triều trong truyền thuyết sao!?” “Không… không có khả năng! Nàng ta mới chỉ là Đấu Khí ba đoạn mà thôi…” “...” ...những âm thanh hỗn loạn của hàng trăm, hàng ngàn người cùng nhau thốt lên một lúc. “Thực sự là khí triều!” - Mỹ Đỗ Toa ngẩng đầu nhìn Thanh Lân, trong miệng nhịn không được lẩm bẩm: “Đấu Khí ba đoạn, cho dù thiên phú lại thông thiên cũng không có khả năng gây ra được hiện tượng linh khí bị hút hoặc đẩy quá mạnh dẫn tới phong bạo thường chỉ xảy ra khi có cường giả Đấu Vương trở lên đột phá này.” “Về lý thuyết thì đúng là như thế, nhưng nữ vương bệ hạ à, ngài đừng quên Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán thế nhưng mà nhân ba tốc độ hấp thu và luyện hóa thiên địa linh khí của người dùng đấy.” - Pháp Mã cũng là Đấu Hoàng, lại còn là Luyện Dược Sư, kiến thức của hắn chỉ hơn chứ không thể nào kém Mỹ Đỗ Toa được: “Đấu Khí ba đoạn không thể, Thanh Lân không thể, nhưng Đấu Khí ba đoạn Thanh Lân và Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán lại có thể a!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]