__
Ngày thứ ba của tháng thứ sáu trong thai kỳ, Jeon Jungkook đứng ở ban công vu vơ nghĩ về quá khứ. Hiện tại có thể nói rằng Jungkook đã thành công hơn đôi chút rồi? Hắn không còn tỏ ra cáu gắt lúc Jungkook trông chậm chạp nữa, ban đêm khi cậu bắt đầu bị chuột rút hắn sẽ lại chịu khó thức dậy, ôm Jungkook đang mắc vệ sinh nhưng không thể đi được. Chỉ vì Jungkook không thể tự mang giày khi ra ngoài nên hắn đã rũ bỏ đi vẻ cao ngạo hằng ngày, cúi người cột dây giày cho cậu.
Bấy nhiêu ấy thôi đủ để Jeon Jungkook không có nổi một tia oán trách nào nữa, ban đầu cũng chưa từng thì hiện tại dẫu sao cũng vẫn như vậy. Jungkook chạm vào bụng mình, cái giá lạnh nhàn nhạt bám vào da thịt, bám vào đôi má trắng mềm, bám vào chóp mũi đỏ ửng lên.
"Liệu sau này Kim Taehyung có bỏ ba khi con được sinh ra không nhỉ?"
"Sao bé lại đạp ba, con đang phản đối có phải không? Được rồi, chúng ta hãy cứ chờ đến khi đó nhé." Jungkook nhoẻn miệng cười, chóp mũi đỏ ửng lên vì lạnh nhưng Jeon Jungkook nào quan tâm đến bản thân mình. Vốn dĩ quan tâm, là hai chữ cậu đã dành riêng cho hắn. Dẫu Kim Taehyung có yêu hay không, Jungkook cũng sẽ vẫn dõi theo. Luôn chăm sóc hắn cho đến khi Taehyung cảm thấy không còn mệt mỏi nữa.
Kim Taehyung không biết đã đứng ở đó từ khi nào, dạo này thời tiết thường xuyên có mưa, không khí lại lành lạnh khó chịu. Jungkook nếu không thấy hắn ở nhà sẽ ăn mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/taekook-abo-yeu-em-kho-vay-sao/439988/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.