Dù cho đã thử xong đồ cưới, bà Kim liên tục khen cậu đẹp trai ăn mặc kiểu gì cũng đều đẹp thì Kim Taehyung luôn chú tâm vào chiếc điện thoại không thèm đoái hoài gì. Cũng phải thôi, hắn chỉ đơn thuần giận người yêu thôi, vậy khi hết giận thì sao?
Thì Jungkook dù cho có là chồng hợp pháp của hắn vẫn hoàn toàn trở thành kẻ thứ ba.
Chẳng ai mong muốn mình lại trở thành một kẻ không được yêu cả, nhưng cuộc sống chẳng thể lường trước được điều gì. Cậu buồn tình?
Ồ, được thôi. Vậy cậu phải đau đến thấu xương, thấu tủy.
Jeon Jungkook luôn nhìn hắn để xem hắn có chú ý mình không, và rồi hắn vẫn lạnh nhạt như vậy. Khi Kim Taehyung gật đầu ý bảo tùy mẹ, tùy cậu thì hắn chẳng nhìn tới dù chỉ là một chút.
Dẫu sao, Jungkook cũng có quan tâm đến hắn có nhìn mình hay không à? Cậu vẫn luyên thuyên nói. Jungkook không phải đa nhân cách nhưng cậu thật sự cảm thấy ganh tị với Lee Sarang. Rất, rất ganh tị.
"Taehyungie, mắt em bị đau" Jungkook đứng trước mặt hắn, bàn tay níu lấy tay áo hắn hơi nheo mắt nói.
Kim Taehyung tắt điện thoại, hắn sáp mặt lại gần cậu khi đôi mắt Jungkook thật sự có hơi ửng lên. Taehyung vuốt trên khóe mắt, rồi bỗng dưng kêu Jungkook nhắm lại sau khi hắn thổi vào. Ngón tay hắn lướt trên đôi mắt, xoa nhè nhẹ, nhè nhẹ rồi cho đến khi Jungkook thổn thức.
Cậu ước Jungkook chưa từng nói với hắn điều khi nãy.
Nhưng Jungkook cũng ước được hắn xoa lâu thêm một chút...
Mùi vị được yêu thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/taekook-abo-yeu-em-kho-vay-sao/439975/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.