Jeon Jungkook từ sau cái hôm mây mưa trên du thuyền cùng Taehyung đã hoàn toàn chẳng gặp nhau nữa. Hẳn là do cậu không đến tìm hắn nên mới không gặp chứ đời nào hắn chủ động tới tìm cậu đâu.
Một tháng trôi qua nhanh như thổi, Jungkook vốn là omega lặn nên cậu không hề sử dụng biện pháp phòng thai. Omega ỷ lại việc mình không có khả năng mang thai hoặc khả năng chỉ trên mười phần trăm mà thôi. Cậu vẫn đang ở nhà, hàng ngày đều đi tới trại trẻ mồ côi. Jungkook thích trẻ con, thích chơi với con nít nhưng chẳng muốn có con hay đại loại như vậy.
Thiếu niên yêu hắn, muốn sinh con cho hắn nhưng omega đã nghĩ đến trường hợp xấu nhất rồi. Giả như cậu thật sự mang thai con hắn thì sẽ phải đi tới bệnh viện một mình, trên tay cầm giấy phá thai và tàn nhẫn bỏ lại nó ở nơi xa lạ ấy. Vì vốn dĩ nếu thật sự rơi vào chuyện đó, Jungkook sẽ không thể chạy theo sau hắn nữa. Cậu sẽ chết vì đơn độc, chết vì thứ tình yêu nồng nhiệt bị ném vào sọt rác.
"Mẹ cần gì từ con?" Jungkook lê thân thể đã mệt mỏi sau một đêm thức trắng, cậu vẫn chưa tỉnh hẳn sau khi uống cạn chai rượu. Omega mở cửa, môi nhoẻn lên dựa hẳn vào cửa.
"Con lại uống à?"
"Chỉ một chút thôi mà... con vẫn còn tỉnh lắm. Mẹ lại muốn con đi gặp mặt ai nữa à? Thế thì thôi nhé, con buồn nôn lắm không đi đâu." Jungkook xua tay, gần như định đóng cửa lại.
"Chờ đã, thay đồ nhanh lên! Omega như con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/taekook-abo-yeu-em-kho-vay-sao/272546/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.