Hồ Khánh Sinh mang theo vợ đi suốt đêm về thành phố G, trong bệnh viện Tuần Hữu trên giường vẫn chưa tỉnh, Hồ Vân Bằng nằm nhoài bên cạnh. Tiền Tiến đến nói đơn giản bệnh trạng cho ông hay Tuần Hữu không có gì đáng lo, lúc này đang ngủ, Hồ Khánh Sinh gật gù xem như hiểu rõ, sau khi nói cám ơn ông bảo Tiền Tiến rời đi trước, còn mình thì kéo Hồ Vân Bằng vào văn phòng.
“Có chuyện gì thì bình tĩnh nói, đừng nóng nảy với con trai, nó không hiểu chuyện.” Trương Tú Anh khuyên nhủ chồng trước khi đi.
“Còn bảo không hiểu chuyện, cũng vì quá hiểu chuyện mới làm ra việc thất đức đến thế, cái gì tốt thì không học lại tập tành chơi trai, còn đem người ta làm thành như vậy!” Hồ Khánh Sinh tức giận, hất tay vợ ra rồi lôi con trai đi.
Tâm trí của Hồ Vân Bằng không được nguyên vẹn, từ nhỏ Hồ Khánh Sinh đặc biệt cưng chiều yêu thương hắn, chưa từng nói nặng đến nửa câu, ông không mong tương lai Hồ Vân Bằng có tiền đồ nổi bật như người khác, chỉ cầu hắn được bình an, sống vui vẻ qua hết đời, có thể tự chăm sóc bản thân sau khi ông và vợ nhắm mắt, nhưng bây giờ hắn đã làm gì? Chơi – con trai? Còn khiến cậu kia nứt cả hậu môn, hôn mê bất tỉnh, sao có thể không dạy hắn một bài học đau đớn, nhốt Hồ Vân Bằng vào phòng mà đấm đá túi bụi một trận.
Trương Tú Anh so với chồng có tâm nhãn hơn, theo tính cách của con trai mình thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-tu-tim-duong-chet/1859459/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.