Tan học xong Quý Quân Húc chờ Đường Tiêu Vân cùng ăn cơm, Thẩm Xán bám theo sát nút.
Cánh tay Đường Tiêu Vân ôm lấy Quý Quân Húc, cô tiến sát lại bên tai anh nói gì đó, Quý Quân Húc gật gù rời đi trước, Thẩm Xán vừa đuổi theo thì bị Đường Tiêu Vân và Tống Du ngăn lại: “Tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện.”
“Chuyện gì?”
“Giữa chúng ta ngoại trừ Quý Quân Húc lẽ nào còn có đề tài chung gì khác sao?”
Ba người đến một tiệm ăn ế ẩm bên ngoài cổng trường, đặt một phòng riêng.
“Xin cậu đừng đến gần quấn lấy anh ấy nữa.” Đường Tiêu Vân vào thẳng vấn đề.
“Không…”
“Nghe tôi nói xong đã.” Đường Tiêu Vân ngắt lời Thẩm Xán định phản bác, “Cậu có biết mấy năm nay anh ấy đã vượt qua thế nào không? Có thể trước mặt cậu, anh ấy tỏ ra kiên cường lạnh lùng, song tất cả chỉ là giả tạo, bị cậu chơi đùa, bị cậu đặt cược tình cảm, đối với anh ấy mà nói, anh đã dốc hết tâm can ra yêu cậu, dù cho vết thương có lành cũng khó khép lại được.”
“Khó khăn lắm anh ấy mới dần bình tâm, rồi cậu lại đi đùa bỡn quyến rũ anh ấy, thổ lộ thích anh ấy, nhưng mỗi lần châm ngòi xong liền rút lui, cậu có hay anh ấy thích cậu biết bao nhiêu không? Dù bị cậu tổn thương hết lần này đến lần khác, anh ấy vẫn không buông bỏ cậu được, vì cậu thổ lộ vì cậu không dứt khoát làm anh ấy ảo tưởng, không khống chế được tình cảm, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-tu-tim-duong-chet/1859448/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.